Vào buổi tối, tại phòng khách trong tiểu viện trước đây Vương Kỳ ở, ngoại viện của Vương Thanh Lam và Quân Nhu, Vương Kỳ hưởng thụ nằm trên nhuyễn tháp, mặc cho Quân Nhu cầm y sam ướm tới ướm lui, không nói một lời. Quân Nhu hơn hai năm không gặp Vương Kỳ, cũng là nhớ hắn rất nhiều. Hôm nay làm xong chính sự, vừa về đến trạch viện liền kéo Vương Kỳ qua, hỏi han ân cần nửa canh giờ, bên ngoài Vương gia tự mình ăn mừng, cũng không cho đi, cứ thế giữ lại.
Vẫn còn nhỏ, chỉ mấy bộ này được thôi, mang hết đi. Yến tiệc là ba ngày sau, đợi ngày mai nương đi tìm vài loại vải may đồ hỷ, rồi làm thêm một bộ. Con ra ngoài hai năm, thế mà lớn nhanh quá, đã cao hơn cả cha con rồi.
Nương, nương làm nhiều quần áo như vậy làm gì?
Ở nhà buồn chán. Còn có không ít đồ của Tuyết Nhi nữa, ai... Lúc đi đều mang theo, khi nào gặp Tuyết Nhi, hỏi nàng có thích hay không, thích thì tặng nàng, không thích thì con cứ giữ lại.
Thích, chắc chắn thích.
Nhất định sẽ tặng nàng, bằng không Vương Kỳ giữ lại hắn mặc không được ư? Ba ngày sau, Vương gia đại bày diên tịch, các thế lực lớn nhỏ trong khu vực Hưng Dương thành, cùng các thế lực của mấy tiểu thành bên dưới, đều nô nức đến chúc mừng. Vương Kỳ mặc một thân đại hồng bào được làm theo lễ chế, bị gia gia và lão cha ép ngồi hai canh giờ, rượu đã uống cũng không biết bao nhiêu chén, mặt mày đều cười cứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-vo-dai-luc/4818687/chuong-268.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.