Vương Đồ Long đúng lúc nhắc nhở nói: “Vương Kỳ, vị này chính là Vương Thành Trưởng lão.” Vương Kỳ bật cười, hóa ra tên béo đáng chết này chính là Vương Thành. “Trưởng lão hiểu lầm rồi, ta chỉ muốn nói, trừ ma là nguyện vọng của mọi người, thế cục tất yếu. Động tĩnh tối hôm qua lớn như vậy, cũng không phải chỉ riêng một Bách Vân Tông có thể làm ra được.” “Hừ, nói bậy nói bạ. Từ xưa nắm đấm tạo nên lão đại, từ trước đến nay đều là thắng làm vua, thua làm giặc. Một đám tiểu lâu la bên ngoài đánh nhau, tính là cái rắm gì. Chiến tranh còn chưa bắt đầu, ai có thể cười đến cuối cùng, người đó mới là kẻ thắng cuộc.” “Ý của Vương Thành Trưởng lão là, thế lực Thịnh An còn phân cấp bậc rồi sao. Những người kia là tiểu lâu la, các ngươi chẳng phải là sao?” “Vương Kỳ!” Vương Thành giận dữ, vỗ bàn một cái hét lớn: “Chú ý thái độ của ngươi, đây là chính đường bổn gia, không phải góc nhỏ Hưng Dương Thành của các ngươi, mà cho phép ngươi tùy hứng làm càn!” Trầm mặc, một lát sau Vương gia chủ nói đỡ: “Được rồi. Vương Kỳ, ngươi qua đây ngồi. Tiếp tục vấn đề trước đó, tranh chấp nhân ma của Thịnh An đã bắt đầu rồi, Vương gia rốt cuộc muốn làm sao? Trực tiếp nói quyết nghị, hôm nay nhất định phải biểu thái.” Lại là một trận trầm mặc, Vương Kỳ và Vương Thành mắt lớn trừng mắt nhỏ, không ai phục ai. Mấy vị Trưởng lão khác ánh mắt dao động không chừng, lúc thì nhìn về phía Vương Ỷ Thiên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-vo-dai-luc/4818672/chuong-253.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.