Vương Thanh Lam đại kinh thất sắc, sự thật còn nghiêm trọng hơn những gì ông nghĩ. “Tuyết Nhi đâu? Sao không cùng ngươi trở về? Vương Hiểu đâu? Bạch Hoa đâu?” “Cha, đừng kích động. Tuyết Nhi đã đi Đông Vực Thái Thanh Cung rồi, rất an toàn, không sao. Vương Hiểu ở Càn Khôn Môn, ngày mai ta sẽ đi đón hắn trở về, sau đó liền cùng mọi người trở về Hưng Dương Thành. Bạch Hoa ở Bách Vân Tông, cần coi chừng phong ma trận, phải ở đó lưu lại một đoạn thời gian.” “Đúng rồi, gia gia. Lần tộc tỷ này thi đấu xong thì nhanh chóng đi đi, đừng quản danh thứ, vinh dự, địa vị gì nữa, Thịnh An không an toàn, mọi người vẫn nên trở về Hưng Dương Thành. Đây là ta đưa cho mọi người, hảo hảo dùng, ta tin tưởng sau này bản gia ta phát triển lên cũng sẽ không kém bản gia bao nhiêu.” Vương Chấn Đông nhìn một chút ba cái túi Càn Khôn, trầm mặc không nói mà đưa cho Vương Thanh Lam, trầm giọng hỏi: “Vậy còn ngươi?” “Gia gia biết Triều Thánh không? Một năm sau Triều Thánh khai mở, ta muốn đi Thánh Sơn. Sau này e rằng không có bao nhiêu thời gian trở về, cho nên ta muốn trước khi rời đi, đem ma nhân của Trường Thước Quốc thanh lý sạch sẽ.” “Đại chiến Nhân Ma không thể tránh né, ở trước đó chuẩn bị tốt, Trường Thước Quốc hẳn là có thể kiên trì vượt qua.” Vương Chấn Đông: “Đi Thánh Sơn, sau đó trở về Thánh Vực, Quân gia?” Vương Kỳ vi lăng, “Ngươi biết rồi?” “Cha ngươi đều nói cho ta rồi. Đây là chuyện tốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-vo-dai-luc/4818671/chuong-252.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.