Chương trước
Chương sau
Này em tư! Người yêu hay hôn phu của em là ai nhỉ? Có thể giới thiệu để mọi người ở đây được biết không? – Hoàng Anh bắt đầu để ý đến sự bất thường của Mộc Thảo, cô ta bắt đầu ra đòn công kích trực diện.

- Hừm! Chắc là hiện tại em đang ế chỏng gọng ra rồi phải không? Tội nghiệp quá đi à! Ông nội mà biết cháu gái của mình không kiếm nổi một ứng viên phù hợp thì chắc là sẽ buồn lắm đấy! – Con ả Hồng Hoa vừa nói vừa đưa tay làm điệu bộ khóc hu hu.

Phan thị không phải là một gia tộc bình thường mà rất nặng về gia giáo và giới luật. Xuyên suốt qua các thế hệ của bọn họ có một tư tưởng cực kì cổ hủ là “trọng nam khinh nữ”. Từ sau cái chết của cháu đích tôn duy nhất Mộc Long thì lão Sơn đau buồn lắm, ông ta đã từng ban bố lời thề rằng vào đại thọ lần thứ 70 trong 7 người cháu rể sẽ chọn ra kẻ xuất sắc nhất kế nghiệp mình. Bởi vậy mà giờ đây một cái chủ đề trời ơi đất hỡi rừng rú lạc hậu như thế này lại có thể được họ đem ra công kích lẫn nhau.

Mộc Thảo cắn môi do dự. Cô hoàn toàn không ngại khi giới thiệu Cường với mọi người trong tư cách là bạn trai của mình bởi cô hoàn toàn tin tưởng vào tài năng của cậu nhưng những kẻ ở đây đâu phải ai cũng biết điều đó. Chắc chắn sẽ có kẻ lấy người cô yêu ra làm trò cười mua vui, rồi Cường sẽ phải chịu tổn thương tinh thần sâu sắc.

Cường cũng trầm tư không kém. Hiện giờ cậu đã hiểu áp lực lớn lao của buổi đại thọ hôm nay nên có một lo lắng đó là nếu lỡ may Mộc Thảo giới thiệu mình là bạn đồng hành của nhỏ thì sẽ bị đám người kia xúm vào khinh rẻ và miệt thị bằng những lời độc địa. Giữa lúc cả hai đang khó xử thì cánh cửa đại sảnh bỗng chốc bật mở, người vừa bước vào là một thiếu niên anh tuấn tiêu sái trong bộ vest đen khiến tất cả chị em ở đây nhìn vào là muốn thổn thức con tim.

- Ý! Anh Quốc Thanh kìa! – Xuân Mai lên tiếng trước.

Đúng vậy! Người vừa xuất hiện chính là Võ Quốc Thanh, thiếu gia độc nhất của gia tộc giàu có và quyền lực thứ ba ở Việt Quốc, Võ gia. Anh ta chính là một phiên bản nâng cấp hoàn hảo của Dương Tính: giàu có hơn, đẹp trai hơn và cũng mạnh mẽ hơn nữa. Không chỉ vậy, ở đây ai cũng biết Quốc Thanh là đệ tử ruột của Phan Sơn và rất được ông ta tin yêu. Tóm lại là nếu bảy người cháu gái nhà họ Phan ai mà có được anh thì cơ hội giành quyền thừa kế sẽ tăng lên gấp bội phần, chỉ đáng tiếc hiện tại không ai có khả năng làm điều đó cả. Quốc Thanh nhìn qua một lượt khách mời, chợt để ý đến thiên thần trong bộ váy đen quen thuộc liền bước đến để bắt chuyện:

- Mộc Thảo! Thật không ngờ lại được gặp em ở đây. Em đã suy nghĩ kĩ về điều anh nói rồi à? Thật đáng mừng!

- Quốc Thanh anh thật là xấu quá nha! Chưa gì đã tiếp cận chị tư rồi sao? Quên hết bọn em còn đứng sờ sờ ở đây à? – Xuân Mai bất ngờ chen ngang nhắc nhở.

Từ sau sự rời đi của gia đình Mộc Thảo thì các nhánh khác của Phan thị luôn cố gắng chèo kéo để tranh thủ sự ủng hộ của Quốc Thanh hòng nâng cao vị thế của chính gia đình mình. Điều này làm anh cực kì cảm thấy chán ghét và kinh tởm họ. Tuy nhiên, là một kẻ thông minh và suy nghĩ sâu xa nên Thanh chỉ mỉm cười nhẹ nhàng đáp trả:



- Ha ha! Anh quên mất! Chào các chị em nhé!

- Không sao đâu, chúng em có thể hiểu mà! Quay lại chủ đề chính nào! Người yêu của em đâu rồi Thảo? Haizz! Nếu không có thì chút nữa trong buổi tiệc em phải nhảy một mình đấy! Đáng thương thật! – Hồng Hoa vẫn chưa chịu buông tha cho em gái mình.

Quốc Thanh đột nhiên nở một nụ cười khó đoán, anh bất ngờ chìa tay ra mời Mộc Thảo:

- Thảo à! Em có phiền không khi lát nữa sẽ nhảy cùng anh? Em cũng biết là từ trước đến giờ anh luôn thích em mà. Làm bạn gái anh của nhé?

Câu nói của anh ta vừa tuôn ra đã khiến khán phòng như muốn nổ tung. Khắp nơi bắt đầu xầm xì tiếng bàn tán sôi nổi. Ở đây ai mà chẳng biết Võ Quốc Thanh là nhân vật gì, nổi tiếng ra sao kia chứ. Vậy mà chàng trai ấy lại phải hạ mình công khai tỏ tình với một cô gái trong bữa tiệc này nên tất cả đều nóng lòng chờ xem kết quả của câu chuyện. Cường nghe rõ mồn một xung quanh bắt đầu nổi lên những lời xầm xì bình luận như sau:

- Quào! Đệ nhất thiếu niên anh hùng lại đi tỏ tình với thiên kim thất lạc của Phan thị sao? Liệu đây có phải là một mưu đồ chính trị của hai bên gia đình bọn họ không nhỉ?

- Bậy nào! Tôi nghe nói bọn họ từng là thanh mai trúc mã đấy. Với lại mấy người không thấy cô bé đó xinh đẹp như thần tiên sao? Sánh vai với Hỏa Anh Hùng thiên tài xuất thiếu niên là quá xứng đôi vừa lứa còn gì.

Lời bình luận vừa rồi được đa số đám đông tán đồng. Quả thật hai người này rất đẹp đôi, vừa vặn đúng với câu “trai anh hùng, gái thuyền quyên”. Tất cả cùng reo hò “Đồng ý! Đồng ý” để cổ vũ Mộc Thảo chấp nhận lời tỏ tình bất đắc dĩ, chỉ trừ ba “cột đèn” hiện tại vẻ mặt càng ngày càng đen sạm đầy sát khí. Cường thở dài buồn bã. Thôi thì vậy cũng tốt! Ít nhất thì Quốc Thanh chắc chắn sẽ không để ai làm hại đến Mộc Thảo. Anh ta thực sự là hình mẫu người đàn ông hoàn hảo nhất mà một người con gái có thể nghĩ đến. Lòng thì muốn buông bỏ nhưng sâu trong tim cậu lại có gì đó đau nhói và hối tiếc.

- Em xin lỗi! Em không thể chấp nhận lời tỏ tình của anh được đâu Quốc Thanh à. Em chỉ xem anh là một người bạn hay một người anh trai của em mà thôi.

Lời nói vừa được thốt ra từ bờ môi nhỏ nhắn của Mộc Thảo đã tạo nên cơn địa chấn thứ hai. Đám đông lại tiếp tục xôn xao vì không hiểu vì lí do gì cô gái này lại bỏ qua một cơ hội tốt để quay trở lại gia tộc, xa hơn là chuyện thừa kế nữa. Quốc Thanh hình như đã đoán trước được chuyện này, anh ta bình tĩnh hỏi:

- Em cũng biết hôm nay là đại thọ 70 của ông chứ nhỉ? Chỉ có một lí do duy nhất để từ chối anh mà thôi, em có người mình thích rồi phải không?



- Đúng vậy! Và đây là bạn trai của em! – Mộc Thảo vừa nói vừa bất ngờ kéo sát Cường lại phía mình và ôm lấy cánh tay của cậu ngầm thừa nhận.

Quốc Thanh nheo mắt cảnh báo:

- Quả nhiên là cậu! Tôi có một câu thật lòng: chuyện sống chết vốn chỉ trong gang tấc mà thôi, giữ được cái mạng là may mắn lắm rồi. Con người không phải lúc nào cũng gặp may mắn. Cậu hiểu chứ?

Cường ưỡn ngực đối diện với anh ta bằng ánh mắt kiên quyết để buông lời đe dọa:

- Thử làm cô ấy khóc một lần nữa xem anh có còn được bình yên đứng đây mà nói chuyện không nhé?

Hai chàng trai bắt đầu gườm nhau bằng ánh mắt khiêu khích. Cường đã từng đấu với Quốc Thanh nên biết rõ anh ta là con quái vật có sức mạnh điên cuồng đến mức nào. Tuy nhiên, nếu ai đó muốn cậu phải sợ hãi và thối lui thì câu trả lời sẽ là không bao giờ vì cậu cũng có lòng tự trọng và niềm kiêu hãnh của riêng mình. Bên cạnh đó so với cuộc tranh tài lần trước thì cậu đã mạnh lên rất nhiều nên cũng thêm phần tự tin. Chỉ tội cho Mộc Thảo, nhỏ chỉ biết mỗi chuyện lần trước Cường bị Quốc Thanh đánh đến suýt chết mà thôi nên liền chen vào giữa hai tên máu chiến can ngăn:

- Dừng lại đi anh Thanh! Đây là sự lựa chọn của em. Nếu anh dám làm hại Cường thì em thề sẽ hận anh đến suốt đời!

Cơn địa chấn thứ ba trong buổi tiệc này làm khách mời ai nấy bắt đầu thấy rối não. Cái quái gì vậy chứ? Trai tài tỏ tình gái sắc bất thành, xuất hiện người thứ ba, chuẩn bị đánh ghen? Liên tiếp các sự kiện khó hiểu diễn ra khiến mọi người bắt đầu để ý đến Cường. Chàng trai này là ai? Gia thế thế nào mà lại được một mĩ nhân như Mộc Thảo lựa chọn thay vì thiếu gia Quốc Thanh kia chứ? Nhưng rồi tiếng xầm xì nhanh chóng chấm dứt bởi một giọng nói uy quyền cất lên:

- Thật bất ngờ! Cháu gái xinh đẹp nhất của ta đã có người yêu rồi sao? Để ta xem cậu ta là người thế nào.

Cường can đảm nhìn thẳng vào ánh mắt uy mãnh và hiếu kì của ông Phan Sơn. Ngay lúc này, trò chơi chính trị giữa các phe phái Việt Quốc đã chính thức bắt đầu…
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.