Nhìn thấy chủ tử cùng Hoài An đã yên giấc, Liên Tâm liền đi đến phía sau bắt đầu chuẩn bị bồn tắm cho mình.
Cô bắt đầu nằm ngâm mình trong nước ấm, cảm giác thoải mái bao trùm toàn thân khiến Liên Tâm thả lỏng mà định chợp mắt một tí. Trong cơn gió của trời đêm vang lên âm thanh phóng đi trên các nóc nhà.
Liên Tâm cũng nhận thấy nhưng chẳng để ý lắm, âm thanh kia vừa hay đáp xuống nóc nhà ngay vị trí của cô thì liền bị xụp xuống.
Một thân đen từ vị trí ấy rơi xuống vừa hay rớt ngay vào bồn tắm nơi Liên Tâm đang nằm. Ngay tức thì, Liên Tâm hét toáng lên nhưng ám vệ ấy liền bịt miệng cô lại.
Minh Liên bị tiếng động ấy làm cho ngồi dậy, nhưng rồi lại nằm xuống tiếp tục thiếp đi.
Liên Tâm liền đánh nhau với tên ám vệ ấy trong bồn nước. Hai bên cứ đánh tay qua lại chẳng biết khi nào mà dừng lại. Đến khi áp lực làm bồn nước vỡ ra, Liên Tâm hốt hoảng lùi về phía sau. Bấy giờ cô mới nhận ra mình đã không mặt đồ từ nãy đến giờ.
Vì để chữa ngượng, Liên Tâm mặt lại y phục tiếp tục lao vào đánh với ám vệ: "Đồ biến thái! Đi chết đi!".
Trong một phút lơ đễnh, ám vệ ấy bị giật khăn trùm mặt ra. Là một thanh niên cũng có phần thanh tuấn, cậu ấy khẩn thiết nói: "Tôi chỉ là đi canh gác, không may đạp trúng chỗ mà rơi xuống thôi mà!".
"Nhưng cậu đã...! Tôi liều với cậu!" - Liên Tâm định lao đến tiếp thì cậu ấy đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-phi-ta-day-da-tro-lai/959231/chuong-47-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.