Chẳng biết đã qua bao giờ, trời đã tối đen như mực. Mưa tạnh làm cho không khí trở nên lạnh lẽo khiến cho Trần Thiên chui rút vào trong chăn chẳng chịu ra.
Kim Liên từ từ lướt đến thấy cậu đã yên giấc thì liền phẩy tay áo, hoà thành những hạt sáng lung linh theo làn gió mà biến mất.
Những hạt sáng ấy cứ thế bay đến nơi Minh Liên đang say ngủ.
"Hừm! Nhìn ngủ như vậy chắc là mệt lắm nhỉ?" - Kim Liên nhẹ nhàng phẩy tay, Minh Liên như có thêm liều thuốc an thần mà lại càng say sưa hơn cả.
Lúc này đây cô mới để ý đến Cơ Đế bên cạnh, nhẹ nhàng kéo chăn lên đắp cho cậu.
Đang hí hửng định quay về thì bên ngoài đã truyền đến một tiếng sột soạt khó chịu. Có vẻ nhỏ thôi nhưng Kim Liên lại nghe ra rằng nó chẳng bình thường tí nào cả.
Cô liền hướng theo nơi âm thanh phát ra mà lao thẳng đến. Thì ra là một đám hắc y nhân đang từ từ tiến dần đến Dưỡng Tâm cát.
Biết chuyện chẳng lành, Kim Liên định ra tay đánh ngã bọn chúng thì binh sĩ đi tuần vừa lúc đi qua. Cô khẽ bay lên ngọn cây mà quan sát nhất cử nhất động của bọn chúng, chỉ cần có sát tâm cô sẽ thẳng tay trừng trị bọn chúng.
Đang loay hoay quan sát thì một bóng đen thân thủ cực nhanh đã leo lên nóc Dưỡng Tâm cát. Kim Liên liền soay lưng chạy đến nhưng thấy người trước mặt lại đứng khựng lại.
"Là cái tên ngày đó đâm mình một nhát, cũng là cái tên ăn ở tại Kim
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-phi-ta-day-da-tro-lai/959171/chuong-17-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.