"Sao anh lại nhìn em chầm chầm như vậy?" - Mã Phi quay sang làm vẻ mặt vô cùng khó hiểu, cậu kéo tay áo và đứng dậy phát biểu ý kiến.
Giờ đây trong đầu Trần Thiên như tối dần vậy, chẳng phải đấy là chiếc vòng mà Minh Liên thích nhất sao. Đang suy nghĩ vu vơ thì Mã Phi liền vỗ vai cậu: "Anh Thiên, cuộc họp kết thúc rồi, anh còn ngồi ở đây chi dậy!" - Thì ra trong lúc Trần Thiên ngồi bất thần ở đấy thì cuộc họp kết thúc lúc nào chẳng hay.
Cậu nhìn người con trai trước mặt, cứ định hỏi nhưng lại thôi. Mã Phi thì vui vẻ đi ra ngoài, vừa đến cửa thì cậu liền quay đầu vào: "Chiếc vòng này là của chị ấy tặng em đấy!" - Cậu cười rồi rời đi.
Nhưng nụ cười ấy chưa đi xa đã trở nên quỷ dị khó ngờ: "Thấy rồi! Thấy rồi, vậy là sắp xong rồi!" - Nói rồi Mã Phi lại quay lại vẻ mặt vui vẻ trước kia đi xuống lầu.
Trần Thiên ngồi đấy cứ mãi không hiểu được, đang bần thần thì một viên cảnh sát chạy lên: "Cậu thiên này! Có một bà đồng nói là muốn gặp cậu!".
"Hả? Tôi xuống liền!" - Dẹp mọi suy nghĩ sang một bên, cậu nghe liền biết là mẹ nên chạy thật nhanh xuống. Vừa chạy ra cửa thì thấy một người phụ nữ đang cầm một chiếc ô đợi cậu.
Vừa chạy đến định chào mẹ thì bà Kim liền lôi cậu đi, ánh mắt còn không quên nhìn trụ sở một lần.
Vừa đi cậu vừa hỏi mẹ đã xảy ra chuyện gì nhưng bà lại chẳng nói một câu. Hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-phi-ta-day-da-tro-lai/959170/chuong-17-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.