Linh nhân chính là kiếp người bị kẻ khác rẻ rúng, khinh thường, không một ai muốn tới gần. Đặc biệt, thân là một nam linh, kẻ khác càng khinh miệt hơn. Tại sao ư? Hãy thử nghĩ mà xem, một nam nhân phấn son trang điểm,yếu đuối, vẻ đào tơ đứng trên sân khấu hay sau cánh màn hát mấy bài ca xưa lắm. Chẳng khác nào mấy con điếm vô liêm sỉ.
Kẻ khác quen thì đã chán không muốn nói, kẻ không quen trước mặt tỏ ra thương xót hay thông cảm khi đứng đối diện. Mà đâu có ai ngờ sau lưng chỉ toàn mấy lời đáng sợ chả mấy ai muốn nghe. "Hừ, cái gì mà tuyệt kỹ, chẳng phải là đắm mình trong hoan lạc, khác gì những nữ tử đê tiện dùng nhan sắc bán mình?” Song, đó là cách duy nhất để họ sống tại chốn phồn hoa đô thị thối nát này.
Chỉ cần bạn có dung mạo xinh đẹp, duyên dáng, hiền lành, tài nghệ cao siêu thì điều gì bạn muốn có đều được. Bạn nhất định sẽ được người ta tán thưởng, có người sủng ái, một số thậm chí còn bị bạn làm cho đờ đẫn, đổ hết tiền vào bạn. Các vương tôn quý tộc chốn này đều yêu thích những nam linh như thế. Họ thậm chí còn theo đuổi nam linh như một vật xa xỉ. Ở chốn đô thị thối nát thế này... Lấy đâu ra tình yêu chân chính? Một tia hi vọng chợt lóe sáng, tại cái nơi thối nát này... vẫn còn một mối tình đẹp đến không ngờ…