“Ha ha, chúng cùng đường rồi, tiến lên, kẻ nào bắt được ả kia tao sẽ tưởng thưởng ngàn bạc.” Chương Thần đã sớm thay ngựa thấy vậy thích thú cười dâm hét lớn:
“Tao phải cho ả biết mùi vị làm ngựa sung sướng dường nào. Tụi bây, tao biết trong số phản quân có không ít gái, lát nữa mặc tụi bây thỏa thích. Ai có trước hưởng trước. Ha ha ha.”
“Hú hú hú….”
“He he he, lên lên.” Quân Hán lâu ngày bị quân kỷ ước thúc nghe thế tựa như ngựa giống bị động đực điên tiết cả lên càng thêm phấn đấu liều mạng. Chúng không hề hay biết những lời mình vừa kêu gào có tác động mạnh mẽ đến đám lính Việt dừng nào. Nhiều người toan quay lại liều mạng khiến Đào Kỳ phải quát tháo hai, ba lần mới lần nữa quay đầu tiếp tục rút lên đồi.
Những tưởng, lần này Đào Kỳ có mọc cánh cũng khó thoát.
Những tưởng, hôm nay đa số cô gái trong quân Lĩnh Nam phải chịu kết cục thê thảm.
Những tưởng, trận này quân Hán sẽ thu được thắng lợi huy hoàng, thành công rửa đi mối nhục ban chiều.
Nào đâu…
“Aaaaaa”
“Cứu mạng…. Hự!!!!”
“Ui da!!!!”
Ngay khi quân Hán vượt lên nửa đồi, đột nhiên một hàng dài quân phía trên bất ngờ thụt hẳn xuống bởi những hàng hố sâu không biết được đào lên tự bao giờ. Bên dưới rãnh sâu cắm không ít tầm vông gậy nhọn, trong chớp mắt liền kết liễu kiếp xâm lược của chúng.
“Giết!!!!!!”
Đồng thời từ dưới chân chúng bỗng đâu ngoi lên vô số bóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-nam-ky/2000135/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.