Có rất nhiều người khi nói chuyện sẽ không thể tạo ra bao nhiêu sức hút để mọi người phải chú ý, nhưng đương nhiên trong số những người đó hoàn toàn không có Khải Minh. Thân là quân sư Minh đã thông qua nhiều trận chiến cùng góp mưu có tác dụng quan trọng thì lời hắn nói không cần quá dõng dạc cũng tạo ra một sự chấn động chả hề nhỏ.
Ngoài trời mưa đã bắt đầu nhỏ giọt, gió tạt qua hàng dương liễu làm chúng oặt hẳn xuống, tiếng sấm rền gần xa làm cho vẻ mặt Nhị Vương càng thêm kinh ngạc trước lời Minh vừa nói. Nàng dường như không nghe rõ ràng liền hỏi để xác nhận lại.
“Quân sư có thể vừa nói chúng ta không thể tử thủ Cấm Khê được?” Thấy Minh dứt khoát gật đầu, nàng hỏi dồn “Vì sao lại như thế?”
“Vương, bởi vì rất nhiều yếu tố, mà quan trọng nhất là….”
Minh vừa nói vừa lại gần tấm bản đồ mà khi vừa bước vào phòng hắn đã nhăn cả mặt khi nhìn về nó. Bản đồ chỉ là một trương lụa lớn, được vẽ lên những nét mực thô mô tả tên địa danh, sông, núi… hết sức sơ lược. Nếu như nhìn tấm bản đồ này mà có thể xem xét được quân tình cùng chiến lược thì quả thật tài năng của người xưa là không thể xem thường, ít ra Khải Minh hắn xem không hiểu được bao nhiêu. Hắn đưa tay định lấy thỏi than để đánh dấu bản đồ thì phát hiện nơi đây vốn không có thỏi than nào, trên bàn chỉ có mấy cây bút lông đuôi sói cùng một lọ nhỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-nam-ky/2000007/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.