Như thường lệ, khi mặt trời dần khuất về phía Tây, Hán binh sẽ nổi còi thu binh, lui lại một khoảng nhất định để những người lính Việt có thể nghỉ ngơi qua đêm. Đương nhiên chúng vẫn không quên rải thám báo vòng quanh hơn ba bốn km nhằm đề phòng Việt binh ban đêm bỏ trốn. Tuy nhiên qua những đêm đầu, có vài người Việt binh phá vòng vây thất bại, hôm sau đầu bị ghim lên những cây cột thật cao để thi uy thì, Việt binh cũng đã bỏ qua ý định này.
Lúc này, ở một con suối nhỏ cách chỗ Minh và Ruộng không xa, một đám binh lính, dân thường tàn tạ tại nghỉ ngơi bên dòng suối. Mỗi người đều tự tìm một góc riêng biệt. Có người khẽ cắn răng để khỏi sợ hãi, có người lại yên tĩnh lôi cây dao, cây thương của mình ra, dùng những chiếc lá cây để chùi rửa những vết hoen rỉ trên đó. Phần nhiều, tất cả mọi người đều mang trên mình gương mặt chết lặng.
Bỗng chốc, có một đám người quần áo chật vật theo bên góc rừng lao ra. Bọn họ ngạc nhiên nhìn về phía những người Việt binh, nhưng nhìn những ánh mắt hết sức bàng quang đáp trả, trái tim căng thẳng cũng dần dà thả xuống. Họ chậm rãi lần lề về phía con suối, thận trọng tìm một góc khác không xa ngồi xuống nghỉ. Trong đám người, tuy có không ít thanh niên trai tráng cùng trẻ em, nhưng đa số là phụ nữ và người già. Phía sau, một người con gái trẻ đang cắn răng dìu một bà cụ đi khập khiển, trên lưng bà cụ có hai nhánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-nam-ky/153311/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.