Edit: Cú Mèo
Beta: Tobi
Checker: chưa checcheck
***
Sau khi sấy khô hết mớ lông, Ninh Phỉ lấy cuốn sách minh họa về thực vật mà mình đã tốn hết tài sản để đổi ra xem.
Mục Vân Sở ngồi bên cạnh anh ôm cái cối đá, đang dùng chày gỗ để giã hạt tiêu và ớt đã rang chín, dùng làm muối tiêu.
Hai người ngồi dưới gốc cây óc chó, những quả óc chó trên cây đã có quả, mỗi quả đều to bằng đầu ngón cái, tròn trịa và đáng yêu. Không chỉ có quả óc chó, nhiều cây ăn quả trong sân cũng đã qua thời kỳ ra hoa, bắt đầu kết trái, trên cành lủng lẳng từng quả xanh tươi như ngọc.
"Nhìn này..." Ninh Phỉ đẩy quyển sách trên đùi về phía Mục Vân Sở, "Rau nhót* một loại cây mọc ở vùng đất nhiễm mặn, còn non có thể ăn được, nhưng đến mùa thu sẽ già đi, lúc đó thu hoạch xong có thể nấu ra muối, so với muối biển còn tốt hơn."
(*Rau nhót rất hợp với khí hậu nắng nóng, đất khô hạn và nhiễm mặn.)
(nguồn: danviet)
Mục Vân Sở nhìn bức tranh trong sách, "Trông quen quen, nhưng cây này thích hợp với môi trường khô hạn đúng không? Cách biển khá xa, hoặc vùng đất nhiễm mặn nào đó, chỗ chúng ta không có."
"Ở đây thì không có, nhưng nếu sau này ta có thể đi xa, có thể chỉ cho các thú nhân địa phương cách lấy muối." Ninh Phỉ thu lại cuốn sách và bắt đầu chậm rãi đọc.
Mục Vân Sở cười nói: "Ngươi nghĩ nhiều quá rồi đấy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-mieu-gay-dung-su-nghiep-hang-ngay/3716954/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.