Chương trước
Chương sau
Lúc này nghĩ tới điểm này, Liệt Phong với cảnh giới Thiên Thần càng thêm tò mò đối với Hạ Ngôn. Khi hắn chưa bị Hỗn Độn Phong Bạo thôn phê, hắn đã bị Hạ Ngôn dùng một loại bí pháp thần thông thành công bám trụ thân thẩ Loại bí pháp thần thông này không ngờ có thể dưới tình huống không có bất cứ dấu hiệu nào khiến thân thể của mình nháy mắt nặng ngàn lần. Theo lịch duyệt tu luyện hơn một vạn năm của hắn, đều chưa bao giờ nghe qua loại thần thông này.
 
Tuy nhiên, bí pháp thần thông trong chủ thế giới quá nhiều, có một số thần thông đặc biệt căn bản không có người biết. Còn có một số thần thông tiến hóa, căn bản hắn không thể xác định đẳng cạp. Hắn tuy rằng tu luyện hơn một vạn năm, nhưng nếu so với những đại năng kia, hắn căn bản vẫn là một người thanh niên vừa mới bước vào tu luyện. Thần thông hắn chưa nghe nói qua, tự nhiên vẫn còn nhiều. Tuy nhiên, những thần thông đặc biệt này, bình thường đều là những người đại năng mạnh mẽ lặng lẽ lưu lại, cũng không có truyền bá hậu th4 thần thông như vậy mỗi một loại đều có thể nói là báu vật vô giá.
 
Trước đây cũng chính vì nguyên nhân này, hắn mới đi theo sau lưng Hạ Ngôn, muốn biết rõ rốt cục thần thông của Hạ Ngôn là gì. Nếu không, hắn cũng sẽ không đứng ở khu vực trung tâm của Hỗn Độn Phong Bạo, còn dưới tình huống chưa kịp phản ứng, đột nhiên bị Hỗn Độn Phong Bạo xuất hiện thôn phệ
 
- Điều này.
 
Ánh mắt Hạ Ngôn chuyển động với vẻ lưỡng lự.
 
Nếu là tình huống bình thường, bản thân hắn có cảnh giới Linh Hoàng cấp tám bị cuốn vào trong Hỗn Độn Phong Bạo, chỉ sợ một lát sau sẽ hóa thành hư vô. Mà hiện tại đường đường Liệt Phong với cảnh giới Thiên Thần, đều không thể ngăn cản hạt bụi hỗn độn này ăn mòn, còn mình trên cơ bản lại có thể bùứi yên vô sự ở trong này, quả thật không thể không khiến người ta nghi hoặc
 
- Kỳ thật, cường độ thân thể của ta, bởi vì nuốt một lượng lớn Sinh Mệnh Nguyên Hạch, cho nên gấp mấy lần người tu luyện bình thường, nên mới có thể ngăn cản sự ăn mòn của những hạt bụi này. Tuy nhiên, ta đã bị những hạt bụi hỗn độn này ăn mòn, chỉ có chút chậm rãi, trong khoảng thời gian ngắn nhìn không ra!
 
Hạ Ngôn cố gắng cười nói hòa nhã.
 
Cường độ thân thể của hắn quả thật mạnh mẽ hơn người tu luyện bình thường mấy lần.
 
- Khó trách thân thể của ngươi không ngờ có thể không bị ăn mòn trong những hạt bụi hỗn độn đáng sợ này!
 
Liệt Phong cắn chặc rằng, vẻ âm trầm trên mặt tốt hơn, đầu hắn cũng bắt đầu dần dần bị ăn mòn.
 
Hạ Ngôn lúc này chỉ hy vọng Liệt Phong nhanh một chút hóa thành hư vô. Liệt Phong lúc này tuy rằng ở trong Hỗn Độn Phong Bạo rất khó trực tiếp giết chết mình, nhưng mình muốn không bị giết, nhất định phải toàn lực thúc dục linh lực ngăn cản công kích đối phương. Linh lực trong cơ thể vận chuyển phóng xuất ra, khiến thân thể của mình sẽ bị ăn mòn sẽ nhanh hơn. Nếu bị công kích liên tục mấy lần, chỉ sợ tứ chỉ của mình không thể bảo toàn.
 
"Kéo dài thời gian!"
 
Hạ Ngôn thầm nghĩ trong đầu, ánh mắt lóe lên nhìn cái khe, tâm niệm thay đổi rất nhanh.
 
- Liệt Phong tiên sinh! Ngài nói những hạt bụi hỗn độn này rốt cuộc hình thành như thế nào?
 
Hạ Ngôn thuận miệng hỏi, lúc này hắn chuyển lực chú ý tới Liệt Phong.
 
Chỉ cần kéo dài thời gian mấy chục hơi thở, thân thể Liệt Phong càng bị tàn phá, đến lúc đó thực lực cũng sẽ suy giảm, lực lượng càng ngày càng suy yếu dần. Hắn muốn giết chết mình, sẽ càng khó khăn.
 
- Hừ! Khi Lang Tà Giới sinhra thì Không gian Hỗn Độn này cũng đã tồn tại. Ta sao biết được nó được sinh ra như thế nào? Ta chẳng qua mới tu luyện vạn năm!
 
Liệt Phong hừ lạnh một tiếng, nói:
 
- Đáng ghét quá! Thực sự là xui xẻo mà! Ta không ngờ trực tiếp vào Hỗn Độn Phong Bạo. Đáng ghét! Bên ngoài Không gian Hỗn Độn, trăm năm vị tất cũng xuất hiện Hỗn Độn Phong Bạo một lần, ta không ngờ có thể gặp!
 
- Đáng ghét! Đáng ghét thiệt!
 
Liệt Phong sinh ra hối hận, sớm biết như thế, trực tiếp giết chết những tiểu tử này, sau đó nhanh chóng rời khỏi, như thế nào gặp được Hỗn Độn Phong Bạo đáng sợ này chứ?
 
- Liệt Phong tiên sinh! Nếu chúng ta bị cuốn vào đây, cho dù ngài có tức giận, cũng không làm được gì. Nếu đã vậy, chúng ta nên suy nghĩ rốt cuộc làm sao thoát ra ngoài!
 
Hạ Ngôn trấn an nói:
 
- Ta nghĩ, Không gian Hỗn Độn này nhất định có phương pháp ra ngoài, có thể đi vào thì nhất định có thể ra
 
Một câu sau này, trái lại là suy nghĩ trong lòng của Hạ Ngôn. Theo Hạ Ngôn nhận xét, khẳng định có biện pháp từ trong Hỗn Độn Phong Bạo đi ra ngoài.
 
- Hừ! Đừng mộng tưởng!
 
Liệt Phong trợn trừng mắt nhìn Hạ Ngôn, đau đớn trên thân thể truyền đến, khiến tinh thần hắn tùy thời gặp tra tấn rất lớn.
 
- Trong Hỗn Độn Phong Bạo này, căn bản không ai có thể còn sống ra ngoài! Đáng ghét! Những hạt bụi hỗn độn chết tiệt này quả thực có khắp mọi nơi. Hả? Tay của ta!
 
Đột nhiên Liệt Phong nhìn ngón tay của mình, đều bắt đầu hóa thành hư vô. vốn là năm ngón tay, không ngờ đã biến mất hai ngón. Mà những ngón tay còn lại, cũng xuất hiện từng lỗ thủng nhỏ. Những hạt bụi hỗn độn kia bám vào trên da thịt của hắn, khiến ăn mòn không ngùng xâm nhập.
 
- Ôi!
 
Liệt Phong nhìn thấy ngón tay mình biến mất, lại phát điên, trừng mắt nhìn Hạ Ngôn. Giờ phút này, thân thể Hạ Ngôn, đối với thân thể hắn mà nói thi gần như có thể nói là hoàn hảo không tổn hao gì.
 
- Vô liêm sỉ! Không ngờ ngươi lại không bị sao. Ta hiểu rồi, ngươi cố ý kéo dài thời gian, muốn cho ta không động thủ với ngươi. Hỗn đản! Không ngờ ngươi tính kế với ta, đi chết đi!
 
Dưới tình huống nổi trận lôi đình, Liệt Phong này không ngờ suy nghĩ cẩn thận dụng ý của Hạ Ngôn, lập tức thúc dục linh lực hùng hậu trong cơ thể, lại gào lên đánh ra một chưởng.
 
- Ta muốn giết ngươi!
 
Liệt Phong nổi giận gầm lên một tiếng, ngay cả thân thể của mình, đều trực tiếp xông về phía Hạ Ngôn.
 
- Bắn chết hắn!
 
Ánh mắt Hạ Ngôn thoáng ngưng nhìn thấy, một luồng hồ quang xuất hiện bên người Liệt Phong, lập tức kinh hô lên.
 
Chẳng qua, Liệt Phong này không hổ cường giả có cảnh giới Thiên Thần. Cho dù vào lúc này, phản ứng cũng nhanh thêm vài lần. Hồ quang kia bắn tới người hắn, trong lúc đó thân thể hắn hơi hơi chuyển động, không ngờ thành công tiáah thoát, tiếp tục như con chó kêu gào hung hăng giết tới Hạ Ngôn
 
Ầm!
 
Chưởng phong kia mang lực công kích mấy triệu độ, rít gào ập tới. Hạ Ngôn đương nhiên vội thúc dục linh lực tiến tới. Linh lực phóng thích ra, những hạt bụi hỗn độn kia lại nhân cơ hội nhanh chóng ăn mòn thân thể của Hạ Ngôn. Đau đớn kịch liệt quanh thân, khiên Hạ Ngôn không khỏi thờ mạnh một hơi, cắn chặt rằng.
 
Phốc phốc phốc phốc!
 
Lúc này Liệt Phong đã hoàn toàn điên cuồng. Từng chưởng kích động năng lượng không ngừng đánh giết về phía Hạ Ngôn.
 
- Không xong!
 
- Những hạt bụi hỗn độn này ăn mòn ta càng ngày càng nghiêm trọng.
 
Lúc này Hạ Ngôn tuy rằng không quá để ý tình huống cơ thể mình, nhưng có thể rõ ràng cảm thấy được.
 
- Đáng ghét! Dừng lại cho ta!
 
Hạ Ngôn lúc này cũng nóng nảy.
 
Tên hỗn đản Liệt Phong này muốn lôi kéo mình làm đệm lưng cho hắn, rất đáng ghét
 
mà!
 
- Ha ha ha ha! Ta chết cũng muốn kéo theo ngươi!
 
Liệt Phong không quan tâm, không ngừng cười điên, liên tục đánh giết về phía Hạ Ngôn, hạt bụi hỗn độn màu xám, lực lượng đang va chạm kịch liệt, không chút nào gợn sóng. Sau khi lực lượng hai người phát tán, rất nhanh biến mất chung quaah, so với khi năng lượng phát tán ở bên ngoài nhanh hơn quá nhiều.
 
Hạ Ngôn cũng biết, đây là vì năng lượng bị hạt bụi hỗn độn trực tiếp hóa thành hư vô.
 
ở trong tình huống kém này, Hạ Ngôn còn phải lo lắng những điện mang thật nhỏ thình thoảng đột nhiên xuất hiện. Những điện mang này đều là hỗn độn lôi đình, năng lượng của
 
bọn họ CÓ thể mãnh liệt hơn hỗn độn hạt bụi đáng sợ.
 
Mà Liệt Phong kia, tinh thần cực kỳ cường hãn, điều này khiến hắn có thể tránh thoát chính xác điện mang hình rắn đột nhiên xuất hiện bên người.
 
- Đáng ghét! Quá đáng ghét đi!
 
Hạ Ngôn nhìn thấy, tay của mình, không ngờ cũng trở nên lồi lõm sứt sẹo, có rất nhiều chỗ, trực tiếp hóa thành hư vô.
 
Người tu luyện có cảnh giới Linh Hoàng, thân thể vốn được tạo ra từ năng lượng.
 
Két
 
Đúng lúc này, một luồng điện mang, chui vào trong cơ thể Hạ Ngôn. Luồng điện mang này đột nhiên xuất hiện ở trong tầm mắt Hạ Ngôn. Mà lúc này, Hạ Ngôn đang thúc dục linh lực ngăn cản công kích của Liệt Phong. Luồng điện mang này, Hạ Ngôn cũng không tránh né, điện mang chui vảo thân thể của Hạ Ngôn, nhanh chóng khuếch tán ra
 
Hạ Ngôn chỉ cảm giác thân thể một trận run rẩy, tay chân lập tức đều không thể khống chế, toàn cơ thể giống như đều bắt đầu dần dần bị phân tán. Mà ngay cả Tụ Linh huyệt trong nháy mắt đều ảm đạm xuống. Da thịt toàn thân, đều trực tiếp biến thành màu đen.
 
- Tên hỗn đản này! Ta giết ngươi.
 
Một khắc cuối cùng, Hạ Ngôn nổi giận gầm lên một tiếng. Nếu không phải tên Liệt Phong đáng chết luôn luôn công kích mình thì mình làm sao có thể bị luồng điện mang kia đánh trúng chứ? Một mảnh đỏ thlm trong đôi mắt, lúc này cũng bất chấp gì khác, thân thể lập tức cũng bị ăn mòn hoàn toàn, hóa thành một mảnh hư vô, từ đó về sau thế gian không còn hắn.
 
- Chết đi cho ta!
 
- Đại Thôn Phệ Thuật!
 
Tới thời khắc này, Hạ Ngôn không ngờ trực tiếp vận chuyện Đại Thôn Phệ Thuật của Linh La tâm pháp.
 

 
Nguyên bản bất kỳ lực lượng gì cũng không sinh ra tác dụng với đám bụi hỗn độn màu xám, không ngờ lập tức hội tụ về phía Hạ Ngôn. Mà Liệt Phong đối diện Hạ Ngôn đã không còn toàn vẹn, không đầy đủ, cũng bị tình huống này hoảng sợ.
 
Lúc này thân thể của hắn tuy rằng đã không còn đầy đủ nhưng hắn vẫn biết chuyện xảy ra trước mặt. Hạ Ngôn kia lập tức biến thành một bóng người màu xám tụ tập hạt bụi hỗn độn.
 
Mà trong bóng người này, từng luồng hồ quang không ngừng rung động xèo xèo, khủng bố cực kỳ. Hạ Ngôn kia không ngờ vẫn chưa hóa thành hư vô hoàn toàn.
 
- Đây.
 
Liệt Phong căn bản không biết xảy ra chuyện gì, cảm giác được hạt bụi hỗn độn vốn yên lặng, không ngờ thoáng lưu động kịch liệt.
 
Lập tức một luồng hỗn độn lôi đình với hầu hết khí tức hủy diệt to lớn phát tán ra, bắt đầu từ vị trí bóng người màu xám rồi đột nhiên đánh giết ra ngoài. Liệt Phong lúc này đây, căn bản không thể tránh né kịp, thân thể trực tiếp bị lôi đình đánh trúng.
 
Chỉ trong nháy mắt, thân thể Liệt Phong, đã bị đánh thành cặn, thậm chí ngay cảcặn cũng không còn. Mấy món vật phẩm lóe sáng màu đen lơ lửng trong không trung. Tổng cộng là ba kiện vật phẩm, một kiện thần khí phòng ngự, một kiện thần khí công kích, còn một chiếc nhẫn không gian. Ba kiện này đều là thần khí có phẩm chất rất cao, cho dù là hỗn độn lôi đình, đều. không có khả năng lập tức ăn mòn ba kiện vật phẩm này.
 
Hả?
 
Sau khi Hạ Ngôn liều lĩnh vận chuyển Đại Thôn Phệ Thuật đánh giết Liệt Phong kia, hắn mới đột nhiên phát hiện, mình lúc này tuy rằng có lôi quang sáng chói bên ngoài thân thể, nhưng không ngờ vẫn chưa chết, không ngờ không hóa thành hư vô như Liệt Phong.
 
Dưới tình huống bình thường, nếu Hạ Ngôn thôn phệ nhiều hạt bụi hỗn độn như vậy, hẳn là nháy mắt bị thôn phệ sạch sẽ, căn bản không thể có cơ hội phóng thích linh lực trong khoảnh khắc đánh Liệt Phong. Nhưng hiện tại, hắn không chỉ thành công giết chết Liệt Phong, không ngờ sau khi Liệt Phong cũng bị tiêu tán hoàn toàn, mình vẫn chưa bị hóa thành hư vô.
 
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.