Mỉm cười nhìn theo bọn họ rời đi, sau đó, nụ cười trên mặt Mạc Ngữ Phi dần tiêu thất.
Dịch Thừa Phong có người yêu.
Biết Dịch Thừa Phong một ngày nào rồi cũng sẽ có người yêu, Mạc Ngữ Phi không nghĩ người kia lại xuất hiện đột ngột đến như vậy. Quan hệ giữa Mạc Ngữ Phi và Dịch Thừa Phong giống như khế ước giữa người bảo vệ và người được bảo vệ, pha lẫn tình cảm của đồng nghiệp, người thân, bạn bè vân vân, quen biết trong nhiều năm. Bây giờ Mạc Ngữ Phi một mình lẻ loi, liếc thấy Dịch Thừa Phong cùng chung với người khác, vừa hâm một, lại ghen tỵ, trong lòng mang cỗ tư vị không diễn tả được.
Chưa đến một tiếng, Dịch Thừa Phong đã trở lại.
Mạc Ngữ Phi thấy Dịch Thừa Phong liền chọc: “Yêu, nhanh như vậy.”
“Tôi lo cho cậu.”
Mạc Ngữ Phi cười nói, “Cậu quá lo rồi. Nơi này bảo vệ nghiêm ngặt, lại nói, tôi cũng đâu chỉ có mình cậu là bảo vệ.’
“Ngay cả cậu chẳng lẽ không biết có bao nhiêu người đang thầm mơ tưởng cậu sao?”
“Còn có rất nhiều người muốn lấy mạng tôi.” Mạc Ngữ Phi cười.
Nhìn Dịch Thừa Phong một lúc, đối phương bị Mạc Ngữ Phi nhìn chòng chọc đến mặt đỏ ửng, Mạc Ngữ Phi chống cằm, thở dài: “Thừa Phong, cậu có cuộc sống của riêng mình, đừng nên theo sát tôi mãi như vậy, đối với cậu không công bằng. Thích Thiểu Đường, thì hảo hảo kết giao cùng cậu ta.”
“Chúng tôi… chúng tôi… vẫn chưa đến mức đó…” Dịch Thừa Phong cúi đầu cười cười.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-huyen-quoc-do-he-liet/2404419/quyen-4-chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.