nắng sớm mỏng manh xuyên qua ô cửa sổ, chiếu sáng căn phòng hôn ám, không khí mây mưa vừa dứt vẫn còn lưu lại thoang thoảng, trên giường là hai nam nhân đang buồn ngủ. 
nhìn tuấn dung trẻ con của người đang ghé vào tay mình say ngủ, Bùi  Triển Vân lộ ra nụ cười nhẹ, cánh tay dùng lực, kìm lòng không đậu,  ôm y chặt chẽ khóa vào trong ***g ngực. 
một đêm này trải qua mệt đến lợi hại, Tuyên Thiếu Minh hiện nay không có động tĩnh gì, hai má ở cạnh ngực Bùi  Triển Vân cọ cọ, mặt khác còn phả hơi thở của mình lên đó. 
trên môi y còn mang nhất mạt tươi cười vô cùng an nhàn. 
Bùi  Triển Vân có chút buồn cười, tiểu tử này chẳng những dùng đầu đè lên cánh tay hắn, lại còn tham lam ôm chặt lấy thắt lưng hắn, cực kỳ giống  tiểu cẩu nhy thích bám chủ. 
bất quá, hắn thật ra rất thích bị y dây dưa như vậy, thế nên hắn không hề muốn buông tay. 
ngón tay chậm rãi vuốt ve cần cổ thoáng ẩn hiện vài vết đỏ hồng câu dẫn người của Tuyên Thiếu Minh, cầm lấy miếng ngọc luôn đeo trên cổ của y, Bùi  Triển Vân không khỏi thầm nghĩ, miếng ngọc nho nhỏ này sao có thể có ma lực làm cho hắn mê đắm đến vậy? so với chân chính Thẩm Xuân Nhưỡng, hắn cư nhiên còn thích hương vị này hơn. 
vốn là hương vị đều giống nhau, hắn lại cảm thấy được bên trong có điều bất đồng, giải thích duy nhất đại khái là do chủ nhân của miếng ngọc bội này đi. 
có lẽ, này đó đều là duyên 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-huyen-ngam/1291087/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.