Ở trong phòng điều trị đặc biệt, Roy từ từ mở mắt. Anh cảm giác đầu đau như búa bổ. Hình như sau khi Yue đưa sợi dây chuyền cho anh, anh đã ngất đi vì kiệt sức. Anh liếc nhìn xung quanh, có Anders đang ngồi ở đó. Anders mừng rỡ:
“Tỉnh rồi à, tên ngốc này, đúng là chỉ biết hù cho người khác sợ”.
Roy cười phì. Đến tận hôm nay, Anders mới thấy lời mọi người nói là đúng. Roy chỉ cố tỏ ra vẻ lạnh lùng ngoài mặt thôi, vì anh nghĩ điều đó sẽ rất ngầu khi đứng trước mặt Yue, vì ngay từ nhỏ cô luôn miệng bảo những cậu trai lạnh lùng trông sẽ rất ngầu. Thật thà mà nói, tâm ý của hai người họ, tất cả học viên trong học viện đều biết hết, chỉ là biết ý, không muốn hai người đó ngại ngùng mà thôi. Thực chất, Roy cũng như Ondo, đều là những kẻ rất liều lĩnh và cứng đầu, nhưng xét về độ nóng nảy, Roy có vẻ nhỉnh hơn Ondo một chút. Anders ném cho anh một viên đan dược, rồi nói:
“Yue nói khi nào cậu tỉnh lại thì đưa viên đan dược này cho cậu. Cậu ấy tự điều chế. Uống cho mau khỏe lại. Cậu làm cậu ấy lo sốt vó cả lên”.
Roy nhìn mình trong gương, đúng là thảm hệt như cái ngày anh trải qua giai đoạn thập tử nhất sinh ở Kerma. Nhớ lại mà rùng mình, cái cảm giác bị lưỡi hái của gã đó chém vào da thịt vẫn còn đọng lại trong tâm trí anh. Khắp người đều bị băng bó như xác ướp, vết thương cũ ở bụng cũng đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-hon-duoi-anh-trang/3647126/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.