Trận gió âm thổi mãi không ngừng, mà lúc này, ngay trước pháp đàn bỗng xuất hiện một cụm sương đen bay tới bay lui lơ lửng trên không trung, nó giãy giụa kịch liệt, gào rống đầy phẫn nộ. Ở ngay chính giữa cụm sương đen có một bóng người thấp bé lấp ló, trông có vẻ là một đứa trẻ con. Cố Cửu ném Tỏa Hồn Liên ra quấn lên cánh tay của bóng đen, kéo nó đến gần. Cậu phất tay một cái, ngay lập tức màn sương đen trên người nó tan bớt một tí, làm lộ ra gương mặt của con quỷ.
Đó là một đứa bé trai khoảng hơn mười tuổi, sắc mặt trắng bệch, bọng mắt thâm đen, đây là dáng vẻ đặc trưng của một con quỷ. Nó bị Tỏa Hồn Liên trói chặt tứ chi, không giãy ra được cho nên đang hằm hè trông thật dữ tợn. Cố Cửu để ý thấy trên mắt trái của nó có một cái bướu thịt, tùy theo nó động đậy hay đứng yên mà thoắt ẩn thoắt hiện.
“Đại Bảo? Đại Bảo của tôi!” Lúc đám sương đen xuất hiện, cả nhà họ Đồ đều sợ tới mức rụt người nép sát vào vách tường, đến khi nhìn kĩ dung mạo của quỷ hồn thì lão Đồ vui mừng nhào lên phía trước gọi tên cháu trai.
“Là Đại Bảo, thật sự là Đại Bảo!” Đồ Đại gan dạ hơn mấy người trong nhà, hắn đứng ngay bên cạnh Cố Cửu, nhìn rất rõ cái bướu thịt trên mặt của nó nên hoàn toàn chắc chắn đây là đứa cháu trai đã chết của mình.
“Bọn mày buông tao ra!” Đồ Đại Bảo hét to, nó nhìn chằm chằm vào người nhà của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-di-am-duong/283190/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.