Lệ khí trong quận Thượng Dương đã tan hết nhưng người dân cũng không thể lập tức biết là mình đã khỏe lên ngay được, vì thế chắc chắn trong mấy ngày tới người ta vẫn sẽ tiếp tục đóng cổng thành. Sau khi mưa tạnh, Cố Cửu và Thiệu Dật dùng lại mánh cũ, canh me lúc quan binh đổi ca gác sáng sớm liền lẻn ra khỏi thành, quay lại thôn làng đã gửi xe lừa.
Hai người lớn đi bộ, mấy nhóc người giấy thì ngồi vắt vẻo trên vai hai người, tò mò bò lên bò xuống không biết mệt. Mấy bạn nhỏ này vừa nhận được thêm mấy ngày tuổi thọ nên Cố Cửu cũng để mặc cho chúng chơi.
Hai người lớn mới vừa len lén nắm tay trong mưa ngượng ngùng không ai nói với ai câu nào, nhưng dọc đường đi lại không giấu nổi nụ cười, cứ làm bộ nhìn vu vơ chứ thật ra chốc chốc lại nhìn trộm người kia, xung quanh hai người cứ như được quét thêm một lớp mật ong dính dính ngọt ngọt vậy.
Cố Cửu ôm Tiểu Đệ trong lòng mà cứ nhìn sang Thiệu Dật mãi, thích quá kìm không được bèn thò tay cào cào Tiểu Đệ cho đỡ xoắn. Nhóc mèo mới tắm mưa xong ướt nhẹp nằm gọn trên tay Cố Cửu, bày ra vẻ mặt bổn đại meo không còn gì để nói.
Lại đi thêm một chốc, Thiệu Dật bỗng nhích lại gần Cố Cửu, hỏi nhỏ: “Đệ có lạnh không?”
Cơn mưa ban nãy có chứa khí Cam Lộ nên dù bị xối ướt cả người thì Cố Cửu cũng không thấy lạnh. Cậu nhìn khuôn mặt hồng hồng và hai lỗ tai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-di-am-duong/1879946/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.