Tiểu hòa thượng chấp nhất thuần thiện trước cái ác nên tự diệt, sau đó lại vì cái ác mà tái sinh, nhưng sâu tận trong tâm cậu vẫn là có thiện, cho nên tuy nói thiện niệm và ác niệm là một thể nhưng thiện niệm mới là bản thể chân chính. Vì thế, thật ra ác niệm nói cũng không sai, người không tin thế gian này có thiện không phải là ác niệm, mà là thiện niệm. Thiện niệm biết ác niệm không lừa mình, nếu không thì vừa rồi cậu cũng không thất thần.
Tuy nhiên ác niệm chấp ác, thiện niệm chấp thiện, một khi hai bên chưa hòa nhập thành một thì sẽ vĩnh viễn đứng ở hai bờ chiến tuyến, đối chọi gay gắt. Thiện niệm niệm một tiếng “A di đà Phật”, nói: “Ác niệm, ngươi vẫn mãi chấp mê bất ngộ.”
“Chấp mê bất ngộ là ngươi!” Ác niệm hung hăng gầm lên, mở hai tay ra ngưng tụ thêm lệ khí.
Quả phụ Quảng Vạn thị lo lắng nhìn cảnh tượng hai bên không ai nhường ai, cô xoắn lấy vạt áo, quay bên này nhìn thiện niệm rồi lại quay bên kia nhìn ác niệm, muốn nói gì đó mà không thốt thành lời.
Cố Cửu thấy vậy đang do dự nghĩ xem có nên can hai bên ra không thì bị Thiệu Dật níu lại, kéo lùi về sau một bước.
Thiệu Dật lắc đầu: “Không cần đâu.”
Cố Cửu thấy hình như Thiệu Dật đã nhận ra cái gì đó bèn nghe lời ngoan ngoãn đứng một bên quan sát, không nhúng tay vào.
Trong sảnh, ánh sáng trắng và khí đen va vào nhau giữa không trung, hai bên so
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-di-am-duong/1879945/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.