Nhưng Phách Hổ thánh tổ khựng lại, Bạch Hổ vương ấn không nhấn xuống. Phách Hổ thánh tổ cảm giác linh hồn mình ủn rẩy, lực lượng phá trời nát đất tỏa định gã.
Phá tiên cung đã kéo, một mũi vẫn thánh tiễn đặt trên dây cung, có vô số đạo tắc đan xen trên cung tên.
Phách Hổ thánh tổ sợ hết hồn, từ khi thành thánh đã nhiều năm gã không nếm mùi sợ hãi.
- Thì ra là bọn họ!
Phách Hổ thánh tổ vội thu về Bạch Hổ vương ấn, trán toát mồ hôi ròng ròng. Phách Hổ thánh tổ đã nhận ra thân phận người trong thần điện.
Phách Hổ thánh tổ cung kính cúi đầu hướng thần điện:
- Vãn bối Phách Hổ bái kiến hai vị thánh tổ Thủ Hoàng, Tuyết Anh. Vãn bối không cố ý xúc phạm, chỉ vì tu vi kém không nhìn thấy chân thân hai vị thánh tổ. Xin hai vị thánh tổ thu lại thánh uy, xin đừng tức giận.
Tâm tình Phách Hổ thánh tổ như câm điếc ăn hoàng liên, đắng chác. Ra đường không coi lịch, cứ tưởng hai lão yêu bà chết từ lâu, không ngờ mấy vạn năm sau bọn họ lại chạy ra.
Phách Hổ thánh tổ tự xưng vãn bối không oan chút nào.
Lúc Thủ Hoàng thánh tổ, Tuyết Anh thánh tổ uy chấn thiên hạ thì gia gia của Phách Hổ thánh tổ còn đang mặc yếm. Khoảng năm vạn năm trước hai thánh tổ biến mất khỏi thiên địa, người đời cho rằng họ đã chết, ai ngờ năm vạn năm sau Thủ Hoàng, Tuyết Anh lại đi ra.
Năm vạn năm, hiền giả Tây Ngưu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-chu/2748881/chuong-1894.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.