Chương trước
Chương sau
Phong Phi Vân vận chuyển kim tàm phật khí, ngưng tụ tầng phật quang trên làn da mới chặn lại khí diệt thế được.

- Còn cách xa mười ức dặm mà khí diệt thế đủ giết hiền giả Vũ Hóa cảnh, chỉ có đại hiền giả mới miễn cưỡng ngăn lại được.

Diệt thế thần bia hoàn toàn xuất thế.

Mất hai năm rưỡi để diệt thế thần bia hoàn toàn thoát khốn, bay ra khỏi lòng đất, bộc phát sát khí tuyệt thế vô song.

Di tích thái cổ giờ đây biến thành vùng đất tuyệt sát, trong đất cát di chuyển từng đợt huyết văn. Trong không khí chảy xuôi các dòng sông ma, như chiến trường tử vong thái cổ.

Mấy chiến binh cổ xưa trấn áp diệt thế thần bia không bỏ cuộc, vẫn bao vây nó, muốn trấn áp xuống lòng đất.

Ầm!

Diệt thế thần bia phát ra ánh sáng chết chóc đánh bay mấy chiến binh cổ xưa, cắm vào đỉnh núi xẻ đôi ngọn núi thành hiệp cốc. Có nửa bên núi rơi xuống đất, mặt đất hõm xuống thành hồ nước to khô can. Có nửa bên núi bay lên cao đánh rơi ngôi sao ngoài vũ trụ.

Mấy chiến binh cổ xưa kia có lai lịch kinh khủng, lực lượng cái thế, nếu không đã chẳng thể trấn áp diệt thế thần bia lâu như vậy.

Phong Phi Vân thấy một chiến binh cổ xưa bay ra, hình dạng như kiếm, kiếm khí như rồng. Kiếm khí kéo dài vạn dặm, cảm giác uy nghiêm như nước sôi trào.

Hoàng trong kiếm.

Mao Ô Quy nói:

- Chắc đó là Hiên Viên Kiếm của Đế Sư. Lúc Đế Sư tuổi già đến di tích thái cổ trấn áp diệt thế thần bia, phong kiếm tại đây, vùi thây trên mảnh đất này. Đó là một vị vĩ nhân đáng giá kính trọng. Nếu không có Đế Sư, e rằng từ một ngàn vạn năm trước diệt thế thần bia đã xuất thế.

Hiện nay cơ thể Mao Ô Quy to cỡ bánh xe, người mọc vảy, mai rùa trên lưng vẫn cổ kính xa xưa, đầu nó trông như giao xà.

- Hiên Viên Kiếm!

Phong Phi Vân nhìn thanh thần kiếm, thấy nó bị diệt thế thần bia đánh bay thành sao băng xẹt qua chân trời.

Thủy Nguyệt Đình đứng trong không trung như thần nữ giáng trần, vươn cánh tay xinh đẹp bắt lấy Hiên Viên Kiếm như rồng.

Thủy Nguyệt Đình và Hiên Viên Nhất Nhất đứng cách thần điện trăm vạn dặm.

Hiên Viên Kiếm không dễ bị thu phục, kiếm phong ngân lên, trong thân kiếm lao ra ngàn vạn kiếm khí. Kiếm ý vạn kiếm quy tông.

Môi đỏ phun một chữ:

- Phá!

Tất cả kiếm khí bị đánh tan.

Thủy Nguyệt Đình giao lưu với Hiên Viên Kiếm. Kiếm phong vốn sắc bén, khí thế ngút trời, nhưng nghe Thủy Nguyệt Đình nói xong Hiên Viên Kiếm bình tĩnh lại.

Thủy Nguyệt Đình đưa Hiên Viên Kiếm cho Hiên Viên Nhất Nhất, nói câu gì với nàng, ánh mắt sâu thẳm liếc hướng thần điện. Thủy Nguyệt Đình và Phong Phi Vân cách hư không đối diện nhau. Mắt Thủy Nguyệt Đình sáng như sao nhưng không có tình cảm dao động.

Rất nhanh Thủy Nguyệt Đình thu vè tầm mắt, cùng Hiên Viên Nhất Nhất biến mất trong mây mù.

Mao Ô Quy cũng thấy cảnh vừa rồi:

- Thủy Nguyệt thánh thần đúng là mạnh, nhẹ nhàng thu phục Hiên Viên Kiếm, hèn gì có thể chém thánh đồ long.

Phong Phi Vân nheo mắt nói:

- Nếu Hiên Viên Kiếm bị thu phục dễ như vậy thì nó không phải Hiên Viên Kiếm.

Phong Phi Vân đại khái đoán được Thủy Nguyệt Đình nói gì với Hiên Viên Kiếm.

Có năm chiến binh cổ xưa trấn áp diệt thế thần bia, Hiên Viên Kiếm là một trong số đó. Bốn chiến binh khác cũng là thần nhẫn cổ xưa nổi tiếng như cồn.

Hai chiến binh bị đại thần thông giả lấy đi, hai cái cuối bay hướng thần điện.

Đây là hai cây trường kích rỉ sét, trong lúc bay bề mặt trường kích vỡ ra, bên trong bắn ra ánh sáng vàng chói mắt, lộ ra thân tên. Hai mũi vẫn thánh tiễn.

Một con Bạch Hổ to lớn đuổi theo hai vẫn thánh tiễn, muốn chiếm giữ.

Xẹt xẹt xẹt xẹt xẹt!

Vẫn thánh tiễn bay vào thần điện, lơ lửng quanh tượng hai thánh tổ.

Phách Hổ thánh tổ dừng lại biến hình người, lơ lửng cách mấy trăm dặm. Thánh khí dồi dào hình thành thần hoa thiên luân màu trắng trên đầu Phách Hổ thánh tổ.

Phách Hổ thánh tổ cảm giác thần điện bất phàm nên không tùy tiện xông vào.

Phách Hổ thánh tổ nhìn Phong Phi Vân lại xem Mao Ô Quy, hỏi:

- Không lẽ bên trong là vị đạo hữu nào của Huyền Vũ thần hải?

Mao Ô Quy truyền âm cho Phong Phi Vân:

- Đây là Phách Hổ thánh tổ của Bạch Hổ yêu tộc, pháp lực ngập trời, uy chấn hoàn vũ. Nếu không phải lệ khí quá nặng thì Phách Hổ thánh tổ đã trở thành tộc trưởng Bạch Hổ yêu tộc.

Phong Phi Vân nói:

- Chưa từng nghe qua, ta chỉ nghe về Bạch Hổ Đại Đế, Bất Tử Bất Quá.

- Bất Tử gia tộc vốn là hoàng tộc Bạch Hổ yêu tộc. Bất Tử Bất Quá là tử tôn hoàng tộc, Bạch Hổ Đại Đế là lão tổ tông của Bất Tử Bất Quá. Bạch Hổ Đại Đế thân thể thành thánh, sức chiến đấu số một trong Bạch Hổ yêu tộc.

- Thiên địa này chỉ có ba, năm sinh linh là dám đấu tay không với Bạch Hổ Đại Đế. Một là tổ long vương, hai là đại ma long. Còn một, hai biến thái không xuất thế có lẽ đủ năng lực đối chọi với Bạch Hổ Đại Đế. Những người này toàn là tồn tại khủng bố thân thể thành thánh.

Khi cơ thể thành thánh đại biểu cho thân thể bất hủ, linh hồn diệt, thân thể cũng vĩnh viễn không diệt, trừp hi bị người luyện hóa.

Như Đế Trủng cơ thể chưa đến cảnh giới thành thánh, vì vậy thân thể mục nát.

Đương nhiên không phải thân thể thành thánh là vô địch thiên hạ, đó chỉ là lực lượng cơ thể đến đỉnh, không hủ bất hủ.

Nhiều thánh linh thần thông võ pháp mạnh mẽ, tu luyện đến đỉnh vẫn có thể vô địch thiên hạ.

Phách Hổ thánh tổ có tu vi như thế nào? Đây là nhân vật thành thánh, một ý niệm biết hết chuyện thiên hạ.

Tuy Mao Ô Quy, Phong Phi Vân truyền âm giao lưu nhưng không gạt được thánh niệm của Phách Hổ thánh tổ.

Đến cảnh giới thánh linh sẽ không dễ dàng tức giận, nhưng không có nghĩa là sẽ tùy ý cho người ta trêu chọc, khinh nhờn.

Khí thế trên người Phách Hổ thánh tổ trở nên cực kỳ bá đạo, ánh sáng trắng nóng cháy như mặt trời ban trưa. Phong Phi Vân, Mao Ô Quy bị áp lực không nói nên lời, như bầu trời đè xuống, xương kêu răng rắc sắp rớt ra.

Đây là thánh uy không gì sánh bằng.

Thánh linh giận dữ, chúng sinh bị thương.

Giọng Thủ Hoàng thánh tổ vọng ra thần điện:

- Tiểu bối, mau lùi ra, tha cho ngươi khỏi chết.

Cá tính Thủ Hoàng thánh tổ luôn lạnh lùng, bá đạo, thánh linh đứng trước mặt cũng không lọt vào mắt nàng được.

Phách Hổ thánh tổ cũng là loại người câm cao khí ngạo:

- Thật lớn lối, dám gọi bản thánh tổ là tiểu bối?

Giọng Thủ Hoàng thánh tổ uy nghiêm, khí phách hiên ngang:

- Dù là Bạch Hổ Đại Đế đến thì ta cũng vẫn gọi hắn là tiểu bối!

Phách Hổ thánh tổ tu luyện ba vạn năm mới đến cảnh giới hiện tại, được ức vạn sinh linh triều bái hình thành kiêu ngạo. Bạch Hổ Đại Đế cũng chỉ ngang hàng với Phách Hổ thánh tổ, giờ gã bị người ta kêu là tiểu bối.

Đây là sự khinh nhờn thánh tổ.

- Bản thánh tổ muốn xem các hạ lấy cái gì mà ngạo như thế!

Trán Phách Hổ thánh tổ ngưng tụ chữ vương, khí vương bá vòng uqanh thân thể. Một ấn ký cổ xưa to lớn hiện ra trong chữ vương định ấn xuống thần điện.

Đây là Bạch Hổ vương ấn, một loại thần thông thánh linh.

Vương ấn bay ra có thể ấn trời sao.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.