Chương trước
Chương sau
Phong Phi Vân trả lời:

- Thông hạ đan điền, chuyển linh khí trong người thành khí Vũ Hóa, khiến tu sĩ thay đổi từ chất, đây là Vũ Hóa.

Ngư gia nói:

- Ta chưa thông hạ đan điền, không tu luyện ra khí Vũ Hóa.

Phong Phi Vân nói:

- Nhưng thực lực của tiền bối . . .

Ngư gia ngắt lời Phong Phi Vân:

- Thực lực là thực lực, tu vi là tu vi.

Ngư gia dừng một lúc, tiếp tục bảo:

- Ta đi con đường khác với người ta, tu linh hồn.

Phong Phi Vân rất khó hiểu:

- Tu linh hồn?

Mao Ô Quy, nữ nhân áo xanh, Huyết Giao lộ vẻ suy tư. Bọn họ chưa từng nghe nói có thể tu luyện linh hồn.

Ngư gia hỏi:

- Có biết quỷ tà trưởng thành như thế nào không?

Phong Phi Vân nói:

- Quỷ tà không ngừng nuốt quỷ tà khác, từ đó biến càng lúc càng

cường đại.

Ngư gia gật đầu, nói:

- Cách ta tu luyện cùng loại với quỷ tà, không ngừng nuốt linh hồn của người khác biến mình càng lúc càng cường đại. Nhưng khác với quỷ tà là ta dùng linh đài não thu nhận linh hồn, do đó được lực lượng cường đại.

- Đổi cách nói khác là nhân loại tu luyện đan điền, còn ta luyện linh đài não. Tu sĩ nhân loại hấp thu linh khí, ta hấp thu linh hồn.

Phong Phi Vân nhỏ giọng nói:

- Thì ra là vậy. Nhưng linh đài não yếu ớt hơn đan điền, không thể chứa nhiều linh hồn, và dùng cái gì để luyện hóa linh hồn?

- Đây là điểm quan trọng.

Ngư gia ngước đầu nhìn trên cao:

- Ngươi đã đi qua trời sao chưa?

Phong Phi Vân bản ngăn ngước nhìn màn đen vô ngần, gật đầu.

Ngư gia nói:

- Trong trời sao mênh mông có ức vạn ngôi sao, những ngôi sao có lớn có nhỏ. Nhỏ luôn xoay quanh lớn, cân bằng ở một mặt nào đó.

Phong Phi Vân hiểu ra:

- Trong đầu Ngư gia phong ấn linh hồn Bạch Hổ yêu tộc là ngôi sao lớn nhất, những linh hồn hấp thu sau đều dưới cơ linh hồn Bạch Hổ yêu tộc, chuyển động quanh linh hồn Bạch Hổ yêu tộc. Vậy là không cần luyện hóa linh hồn, những linh hồn bị hấp thu sẽ tự nhiên hình thành cân bằng trong thân thể. Miễn hấp thu linh hồn của tu sĩ khác thì thực lực sẽ càng lúc càng lớn mạnh.

Ngư gia gật đầu rồi lại lắc:

- Ban đầu ta cũng nghĩ vậy nhưng sau này phát hiện mình đã sai. Mặc dù linh hồn Bạch Hổ yêu tộc mạnh thật nhưng những linh hồn nhỏ bé càng lúc càng nhiều, tổng hợp lại mạnh hơn linh hồn Bạch Hổ yêu tộc. Vì vậy cân bằng tan vỡ.

- Ban đầu chỉ bị nhức đầu, sau đó ta phát hiện trí nhớ càng lúc càng kém, thần kính rối loạn gián đoạn, đôi khi quên mình là ai. Nhưng lúc tỉnh táo thì ta như không bị gì, những đau đớn lúc trước chỉ như giấc mộng.

- Lần này ta bị bệnh lâu nhất, hơn một vạn năm mới tỉnh táo, bỏ lỡ nhiều chuyện, ài.

Ngư gia nhìn ngôi mộ dưới khóm tre, thở dài thượt thượt.

Ánh mắt Phong Phi Vân đăm chiêu, hắn chợt nhớ đoàn linh hồn phượng hoàng trong não mình. Phong Phi Vân lại nghĩ đến phụ mẫu từng đi bái phỏng Ngư gia hỏi cách cho bán yêu đột phá Vũ Hóa cảnh.

Chẳng lẽ . . .

Không . . . Không đâu . . .

Phong Phi Vân hãi hùng tột cùng. Hắn không sợ khó khăn, tà ác mà sợ bản thân.

Phong Phi Vân sợ Những thứ hắn công nhận là chân lý đột nhiên biến thành sai lầm, sợ thứ từng có không thuộc về mình.

Nỗi lòng Phong Phi Vân tràn ngập kinh hoàng, thần thức tiến vào cơ thể nhìn đoàn linh hồn phượng hoàng nằm trong não. Đoàn linh hồn này vốn rất quen thuộc nhưng bỗng nhiên ngày càng xa lạ, đến nỗi Phong Phi Vân muốn móc nó ra.

- Không . . . Không đâu, nếu linh hồn trong đầu ta bị người nhét vào thì ký ức kiếp trước sao có thể rõ ràng như vậy? Kiếp trước từng gặp ia, đi qua những đâu, đã làm chuyện gì, chẳng lẽ đều là ảo ảnh không tồn tại sao?

Từ nhỏ đến lớn Phong Phi Vân chưa từng trải qua chuyện quái dị như vậy.

Phong Phi Vân ôm đầy nghi ngờ về kiếp trước, bởi vì kiếp trước hắn chưa từng thấy thánh linh, không thấy thánh linh dụng cụ, thậm chí là những thứ liên quan đến thánh linh. Trước kia Phong Phi Vân cảm thấy chuyện này bình thường. Nhưng bây giờ nghĩ lại thấy rất lạ.

- Thánh Linh đạo là đặc điểm riêng của mỗi người thành thánh, không thể mô phỏng nên không xuất hiện trong đầu a.

- Kiếp trước là giấc mơ, vốn không tồn tại.

- Trên đời này không có tộc trưởng phượng hoàng Phượng Phi Vân, ta chưa từng gặp Thủy Nguyệt Đình, không bị nàng giết, không đi địa ngục. Tất cả là mơ, giấc mơ từ rất lâu.

- Có người nói đời như giấc mơ, tỉnh mộng là lúc đời chấm dứt.

- Có người bảo đêm qua lâu thật lâu, như trải qua mấy đời. Sáng hôm sau tỉnh dậy mới biết đó chỉ là giấc mơ, ta còn đang nằm ngủ trên giường.

- Cuộc đời tộc trưởng phượng hoàng yêu tộc Phượng Phi Vân là giấc mơ của ta. Ta luôn là Phong Phi Vân, ta là thiếu gia bột Phong gia Linh Châu thành, là ác thiếu gia người gặp người sợ, là kẻ phóng đãng.

- Ta chỉ nằm mơ, một giấc mơ thay đổi ta, khiến ta nhận ra sai lầm trước kia, biết tương lai sống như thế nào, biết con đường tiếp theo nên đi ra sao.

- Chẳng lẽ đây là mơ một giấc dài, Đột nhiên hiểu ra, được cao nhân chỉ điểm trong mơ, gặp thần linh trong mộng mà dân gian đã nói?

- Chỉ một đêm, đêm qua đi công tử bột tội lỗi chồng chất, vô dụng được chăng hay chớ của Linh Châu thành một bước lên trời, thành thiên tài đỉnh cao của Nam Thái phủ.

- Sau này vào Vạn Vật tháp tu luyện thành thiên tài đẳng cấp sử thi. Rồi đi Thần đô, Đồng Lô sơn, Trung Ương vương triều thứ sáu, từng bước biến cường đại hơn, từng bước một trở thành cường giả, đi đến bây giờ.

- Tất cả chỉ là cơn mơ.

- Nếu không có giấc mơ này phải chăng ta còn là công tử trác táng tại Linh Châu thành, bị nữ nhân đào rỗng thân thể, bị nghĩa huynh Phong Tùy Vũ hại chết?

Phong Phi Vân càng nghĩ càng thấy đáng sợ, cảm thấy mọi chuyện thật khó tin. Đó chỉ là mơ sao?

Vậy linh hồn phượng hoàng trong đầu thì sao?

Thanh Đồng cổ thuyền trong thân thể là như thế nào?

- Mơ, mơ, nếu đúng là mơ thì ta nằm mơ ở đâu? Trong nhà? Thanh lâu? Trên giường? Dưới đất?

Phong Phi Vân vắt óc suy nghĩ,lật lại từng mảnh ký ức. Hồi lâu sau Phong Phi Vân nhớ ra.

- Ngày đầu tiên Phong Phi Vân trọng sinh gặp người đầu tiên là La Ngọc Nhi. Khi đó Phong Phi Vân đang đè trên người La Ngọc Nhi, muốn cưỡng bức thiếu nữ bán trà. Ngay giây phút đó đầu óc Phong Phi Vân nhứ nhối, ký ức tộc trưởng phượng hoàng yêu tộc Phượng Phi Vân liên tục ùa vào đầu.

- Bởi vì thiếu gia trác táng Phong Phi Vân ý chí yếu ớt, ký ức rải rác. Lượng ký ức tộc trưởng phượng hoàng yêu tộc Phượng Phi Vân nhiều hơn Phong Phi Vân trác táng, trí tuệ sâu sắc hơn, ý chí kiên cường hơn. Nên khi ấy ý thức Phượng Phi Vân chiếm chủ đạo, Phong Phi Vân cho rằng mình là Phượng Phi Vân trọng sinh chuyển thế.

- Sự thật là Phong Phi Vân từ đầu đến cuối vẫn chỉ là Phong Phi Vân, chưa từng thay đổi.

- Giấc mơ có thể thay đổi người trong một lúc, khi mơ nhạt nhòa thì mức ảnh hưởng cũng yếu đi. Giấc mơ có thể thay đổi quyết định, tín niệm của một người nhưng không đổi được tính cách bẩm sinh.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.