Tốc độ phi hành của thần bi kia cực nhanh, ở trước mắt chợt lóe lên rồi biến mất.
- Mẹ ơi, đó không phải là Diệt Thế Thần Bi trong truyền thuyết sao?
Mao Ô Quy bị dọa sợ đến run run, mặc dù chỉ là nhìn từ xa xa cũng cảm giác rất sợ.
Phong Phi Vân cũng bị kinh sợ, thật lâu sau mới hồi thần lại, nói:
- Hẳn không phải là Diệt Thế Thần Bi chân chính, đoán chừng chỉ là một đạo hình bóng của Diệt Thế Thần Bi.
- Vật cấm kỵ giống như Diệt Thế Thần Bi trong truyền thuyết, là hung khí diệt thế, mặc dù chỉ là một đạo hình bóng cũng có thể trấn sát chúng ta, nếu không chúng ta vẫn là đi ra ngoài đi, chỗ này không tầm thường, nói không chừng có một ít vật bất tường ở Thái cổ rơi vào chỗ này.
Phong Phi Vân lắc đầu, thanh đồng cổ thuyền quan hệ với hắn vì sao trọng sinh, lại vì sao xuất hiện ở hơn một vạn năm sau.
Chuyện này hết sức trọng yếu, hắn phải biết nguyên nhân rõ ràng.
Nhưng mà vì để phòng ngừa vạn nhất, hắn vẫn là đem Long Lân Phượng bì y mặc vào, dù sao nơi này thật rất nguy hiểm, Mao Ô Quy không sợ trời không sợ đất kia cũng bị dọa sợ đến lùi bước.
- Oanh long long!
Một mũi tên màu vàng bay ngang qua trời, dài chừng mấy trăm thước, giống như là một viên lưu tinh xẹt qua thương khung.
Khí tức trên kim sắc tiễn cũng dọa người dị thường, làm cho cả không gian
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-chu/2748264/chuong-1602.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.