Từ đó về sau Phong Phi Vân liền rất ít khi uống rượu.
Khi Phong Phi Vân tỉnh rượu thì đã là giữa trưa ngày hôm sau, rượu kia không phải là nặng bình thường, lấy tu vi hiện tại của Phong Phi Vân cũng không ngăn được, rất có thể chính là Vũ Hóa thần nhưỡng trong truyền thuyết, Vũ Hóa hiền giả uống xong cũng muốn say.
Phong Phi Vân ngồi ậy, phát hiện mình đang nằm ở trên giường của một nữ tử, lụa màu hồng, giường bằng nha mộc, cây cột bằng linh thạch, trong phòng đều tràn ngập mùi thơm nữ tử nhàn nhạt.
- Đây là mùi thơm của Lưu Tô Hồng, ta thế nhưng đã trở lại Trú Thiên phủ.
Phong Phi Vân vuốt vuốt cái trán, căn bản không nhớ nổi tối hôm qua mình trở về như thế nào, chỉ nhớ rõ cùng một vị mỹ nhân chè chén thật vui.
Mễ Nhi bưng một chậu nước nóng đẩy cửa đi vào, trên đầu cột thành hai vúi tóc, ôn ôn uyển uyển, thanh thuần xinh đẹp, vui vẻ nói:
- Cô gia, ngươi rốt cuộc tỉnh rồi.
Thiếu nữ này tên là Mễ Nhi, chính là thị nữ của Lưu Tô Hồng, có chút xinh đẹp, môi hồng răng trắng, băng lên nước nóng giúp Phong Phi Vân rửa mặt.
- Đại quận chủ đâu rồi, ngày hôm qua người nào đưa ta về?
Mễ Nhi cau mày lại, giống như là hai con sâu, vẻ mặt có chút cổ quái, thấp giọng mà nói:
- Cô gia chính là được một cô nương vô cùng xinh đẹp đưa về, nàng ôm ngọc tỳ bà, lụa trắng che mặt, như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-chu/2748251/chuong-1596.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.