Mắt Thủy Nguyệt Thánh Nữ như nhìn thấu Phong Phi Vân, như nước như sương.
Thủy Nguyệt Thánh Nữ nhẹ gật đầu, nói:
- Nếu ngươi tu luyện loại thánh điển phật môn đó, thiên phú đỉnh đẳng cấp sử thi, thân bán yêu đạt được tư chất như thế đã rất giỏi. Có lẽ có hy vọng phá vỡ nguyền rủa bán yêu.
Tiêu Tiểu Thiền lẩm bẩm:
- Thiên phú đỉnh đẳng cấp sử thi, bán yêu này thật khiến người nhìn với cặp mắt khác.
Thủy Nguyệt Thánh Nữ rất lạnh nhạt, dường như trừ thiên đạo và kiếm đạo ra mọi thứ trên đời không liên quan đến nàng. Thủy Nguyệt Thánh Nữ khen Phong Phi Vân xong xoay người đi, thật sự không đinh cướp thánh thực quả.
- Chờ chút.
Phong Phi Vân trầm giọng nói:
- Nàng không được đi.
Tiêu Tiểu Thiền rất ghét Phong Phi Vân, dừng bước định dạy cho hắn bài học:
- Bán yêu chết tiệt, đừng tưởng rằng ngươi có thiên phú đỉnh đẳng cấp sử thi thì ta sợ ngươi. Hai lần trước là ta sơ sẩy, nếu tái chiến chắc chắn ngươi không đánh lại ta!
Thủy Nguyệt Thánh Nữ dừng bước nói:
- Các ngươi có ân oán gì? Có lẽ ta có thể giải hòa thay cho hai người.
Phong Phi Vân thấy người của Thủy Nguyệt Thiên Cảnh là bực tức, hắn khinh thường Thủy Nguyệt Thánh Nữ.
Phong Phi Vân châm chọc:
- Nàng nghĩ mình là ai? Cho rằng Thủy Nguyệt Thiên Cảnh là hóa thân của chính nghĩa sao? Đại biểu cho thần thánh? Đây là ân oán cá nhân của ta và nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-chu/2747880/chuong-1415.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.