Chương trước
Chương sau
Tất Trữ Suất lo lắng, thấp giọng nói:

- Đừng có đùa ah, đối phương nhiều người, hơn nữa đều là yêu nghiệt, tu vị không kẻ nào yếu hơn ngươi.

Trong Tuyệt Sắc Lâu có vài giọng cười mỉa mai truyền ra, thật giống như nghe được chuyện đáng chê cười nhất trên đời, nói:

- Ngươi cùng nàng là quan hệ như thế nào, ngươi biết nàng gây ra bao nhiêu chuyện phiền toái không?

- Cho dù phiền toái lớn hơn nữa ta tiếp là được.

Phong Phi Vân nói.

Giọng nói khác vang lên, hừ lạnh nói:

- Ngươi cho rằng yêu nhân cái thế là thiên hạ vô địch, muốn dùng hắn trấn trụ chúng ta sao?

- Chỉ dựa vào một mình ta là đủ, không cần mượn nhờ lực lượng của bất cứ kẻ nào.

Phong Phi Vân nói.

- Đây chính là ngươi nói.

Có người cười đứng dậy, những lời này của Phong Phi Vân nói rõ chuyện ở đây không quan hệ tới yêu nhân cái thế, bọn họ dám ra tay không kiêng nể gì cả.

Hồng loan hỏa thường cùng Hồng Loan Yêu Kiếm, một là lông vũ hồng loan bện thành, một cái khác là phương pháp tu luyện khắc lên xương cốt đại yêu, có người suy đoán yêu kiếm truyền nhân cùng Nam Cung Hồng Nhan có sâu xa với nhau.

Đương nhiên một ít kẻ tâm cơ thâm trầm thậm chí cho rằng, yêu kiếm truyền nhân làm như vậy kỳ thật cũng là vì hồng loan hỏa thường, giờ phút này cái gọi là tiếp phiền toái của Nam Cung Hồng Nhan chỉ là làm dáng mà thôi.

Trong Tuyệt Sắc Lâu có gần một trăm thiên tài đứng ở các nơi cũng không phải đứng chung một cung điện.

Trong lầu ba một tòa ngọc điện có nhiều tuổi trẻ tài tuấn tập trung nhất, tổng cộng ba mươi người, đương nhiên tuyệt đại đa số đều đang nhắm mắt tu luyện, có người cách xa người khác, người không có tu luyện thì uống rượu một mình, trầm mặc ít nói, thật giống như mọi việc không quan hệ với bọn họ.

Những người này không có kẻ nào không có tâm trí và thiên tư cao tuyệt, chuyện không nên quản thì đừng bao giờ quản.

Trên gian phòng hoàng kim lầu ba treo hơn mười nữ tử, hai tay bị trói sau lưng, dùng da ngân xà trói lại, đều là những tỷ muội từng có quan hệ thật tốt với Nam Cung Hồng Nhan tại Tuyệt Sắc Lâu.

Tu vị các nàng bị phong bế, trên người đầy vết thương, quần áo rách nát, thân thể đầy vết roi, cánh tay trắng bóng sắp đứt đoạn, vết roi giống như đánh nát xương cốt của các nàng.

Trên mặt đất cũng có bảy tám thi thể nữ nhân, hiển nhiên là bị đánh chết.

Chỉ cần Nam Cung Hồng Nhan không xuất hiện, mỗi cách nửa canh giờ sẽ có một người bị đánh chết, thẳng đến khi Nam Cung Hồng Nhan xuất hiện mới thôi.

Tất Trữ Suất phát hiện tình huống nghiêm trọng như thế, sợ cuối cùng Nam Cung Hồng Nhan thực xuất hiện cho nên mới đi linh thạch phường thông tri Phong Phi Vân.

Huyết Vũ cùng Ngọc Thiền cũng bị trói ở trên cao, vốn cũng đã tuyệt vọng, dù sao các nàng rất hiểu tính cách của Nam Cung Hồng Nhan, Nam Cung Hồng Nhan tuyệt đối sẽ không xuất hiện, chỉ khi các nàng chết hết thì nàng mới xuất hiện tiêu diệt sạch đám tu sĩ này mà thôi.

Nghe nói có người xuất đầu cho các nàng, trên mặt các nàng đầy vui vẻ.

Tay Long Thần Nhai cầm một chén rượu, nhẹ nhàng hớp một cái, vốn tiệc rượu này là hắn mời, nhưng mà tràng diện không khống chế được, hắn vẫn làm như không thấy, thật giống như đây chỉ là chuyện nhỏ không đáng kể mà thôi.

Đặt chén rượu lên bàn, Long Thần Nhai cười nói:

- Yêu kiếm truyền nhân tâm cơ thật sâu, vì đạt được hồng loan hỏa thường đã không tiếc bất cứ thủ đoạn nào cả.

- Đúng vậy a, hắn tu luyện chính là Hồng Loan Yêu Kiếm, đạt được hồng loan hỏa thường thì kiếm quyết uy lực tăng lớn, rất có thể thắng trong cuộc chiến phò mã, cưới được La Phù công chúa, còn có thể trở thành thần vương...

- Thế nhưng mà... Hắn đang trợ giúp Nam Cung Hồng Nhan ah.

- Đây là chỗ âm hiểm của hắn, dùng chuyện này thu mua nhân tâm, tranh thủ hảo cảm của những tiểu cô nương này, sau đó có thể tìm được chỗ ẩn thân của Nam Cung Hồng Nhan, cướp lấy hồng loan hỏa thường.

- Chậc chậc, đúng là tiểu nhân âm hiểm xảo trá, khó trách có thể đánh cướp mấy chục vạn linh thạch của cung đánh bạch ngầm, người khác cũng không có thủ đoạn như vậy.

- Ngụy quân tử.

...

Một đám người trẻ tuổi cười lạnh không thôi, bọn chúng chỉ muốn đạt được hồng loan hỏa thường và ẩn tằm sa la trong tay Nam Cung Hồng Nhan nên đã treo và đánh những nữ tử này tới chết, đây là thủ đoạn của bọn chúng mà ra.

Huyết Vũ cùng Ngọc Thiền nghe được đám người này nói chuyện, vui vẻ trên mặt thoáng biến mất, tâm chìm đến đáy cốc, vốn tưởng rằng có cứu tinh tới, không nghĩ tới lại chính là kẻ cùng một giuộc với đám người này.

- Đúng vậy, ai ăn no không có chuyện gì làm đi đắc tội đám thiên tài yêu nghiệt này chứ?

Trong lòng Huyết Vũ u thán, hoàn toàn xem thường tên yêu kiếm truyền nhân kia, thủ đoạn của kẻ này còn ti tiện hơn đám người ở đây.

Long Thần Nhai cười nói:

- Nợ máu trả bằng máu, giết người đền mạng, đây chính là Nam Cung Hồng Nhan thiếu nợ máu, các vị làm thế là quang minh lỗi lạc, dám làm dám chịu, không có ti tiện bỉ ổi như yêu kiếm truyền nhân a.

Long Thần Nhai vì muốn được thế lực sau lưng đám người này ủng hộ, không tiếc lời nịnh nọt.

Phong Phi Vân đứng bên ngoài cung điện, thính lực của hắn kinh người cỡ nào, tự nhiên là nghe từng chữ của bọn chúng rõ ràng, lạnh giọng cười cười, nói:

- Thái tử điện hạ, không nghĩ đến bản lĩnh đổi trắng thay đen của ngươi lợi hại như vậy, mặt mũi hoàng tộc bị ngươi làm mất hết rồi.

- Khi dễ nữ nhân nhỏ yếu, lạm sát kẻ vô tội, ngay cả phật đầu to ta còn không làm, thái tử điện hạ lại làm quang minh lỗi lạc, dám làm dám chịu, thật lợi hại, bội phục, bội phục.

Tất Trữ Suất dùng giọng nói "con vịt" nói ra, cố ý lớn tiếng, làm cho những tu sĩ bên ngoài Tuyệt Sắc Lâu nghe được rất rõ ràng.

Sắc mặt Long Thần Nhai trầm xuống, nói:

- Bản thái tử đều là ăn ngay nói thật, Phong Nhị Cẩu, nếu ngươi thật ngấp nghé hồng loan hỏa thường trên người Nam Cung Hồng Nhan, dựa vào cái gì giúp nàng tiếp ân oán ở đây, ngươi cũng nên đưa ra nguyên nhân a.

Phong Phi Vân lập tức trầm mặc, thật lâu về sau, mới nói:

- Ta thích nàng.

- Ha ha, thật sự là chê cười, ngươi nhìn thấy mặt mũi của nàng ta chưa?

Có người nói ra.

- Không có.

Phong Phi Vân nói.

Nghe đáp án như thế Tất Trữ Suất cũng nghi hoặc nhìn chằm chằm vào Phong Phi Vân, làm cái gì ah, Phong đại thiếu gia ngay cả mặt của Nam Cung Hồng Nhan cũng chưa từng nhìn thấy, còn chưa từng chung giường ới Nam Cung Hồng Nhan a.

Nếu là người khác chưa từng gặp mặt Nam Cung Hồng Nhan thì hắn còn tin tưởng, nhưng mà đứng ở đây chính là Phong Phi Vân, tình cảm của hai người thiên hạ đều biết, nếu ngay cả Phong Phi Vân còn chưa gặp mặt của Nam Cung Hồng Nhan, Tất Trữ Suất đánh chết đều không tin.

Lại nói danh hiệu của Phong Phi Vân chính là "Cửu Long Bão Trụ ", nữ nhân hắn ngủ qua nhiều không kể xiết, chưa ngủ qua với Nam Cung Hồng Nhan, làm sao có thể?

Tất Trữ Suất dùng ánh mắt như nhìn quái vật quan sát Phong Phi Vân, cảm giác, cảm thấy Phong Phi Vân không có nói thật.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.