Bên trong Thần Đô mặc dù có "Cấm đấu lệnh", nhưng chuyện giết người cướp của, đánh nhau ẫn luôn xảy ra, những anh kiệt một đời tuổi trẻ có bối cảnh căn bản cũng không để những Thần Đô Thần Võ Quân kia vào mắt.
Cao thủ cấp bậc Thiên Mệnh giao thủ, lực phá hoại thật lớn, rất dễ dàng liền hủy diệt cả một mảnh địa vực, cho nên kiến trúc cổ trong Thần Đô bình thường đều khắc lục trận pháp phòng ngự, coi như là cường giả cấp bậc Thiên Mệnh giao thủ, lực phá hoại cũng chỉ có hạn.
Bằng không thì hai gã tu sĩ cảnh giới Thiên Mệnh tự bạo cũng không chỉ là phá hủy một phố cổ như vậy rồi.
- Lúc này manh mối toàn bộ đã đoạn, nếu để bọn hắn đưa Tướng Dạ Tiêu Tương vào đến Bắc Minh phiệt, vậy thì không ai có thể cứu nàng ra được.
Ngọa Long Sinh ngón tay nhẹ nhàng day trán, tựa hồ đang rất buồn rầu.
Phong Phi Vân có chút kinh ngạc nói:
- Tối nay chúng ta chẳng lẽ không phải muốn thương thảo chuyện kết minh sao?
- Chuyện kết minh chỉ có thể tạm hoãn rồi, Dạ tiên tử đối với ta có ân, ta tuyệt đối không thể để cho nàng rơi vào trong tay Bắc Minh phiệt, trở thành đồ chơi của Bắc Minh lão tặc được.
Ngọa Long Sinh nói.
Trong lòng Phong Phi Vân càng thêm kinh ngạc, một nam tử âm tàn như vậy, vậy mà cũng sinh động như thế, ít nhất không phải loại vong ân phụ nghĩa.
Vạn Hương Sầm nhíu mày nói:
- Nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-chu/2746365/chuong-662.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.