Phong Phi Vân im im lặnglặng ngồi ở bên giường bằng đá, chăm chú cắn môi, nghiêng thân thể, mộttay vụng trộm véo ở vị trí đan điền.
Một mực đợi đến nửa canh giờ sau, trên mặt Mộ Dung Thác đã có chút huyết sắc, Phong Phi Vân mới lại lấy ra quả nhị phẩm Vô Hoa Đan kia cho hắnăn vào.
Khỏa nhị phẩm Vô Hoa Đan chính là thánh dược chữa thương, ngậm vào liềntan, cả người Mộ Dung Thác đều được bao trong hào quang Linh Dược, trênngười tản ra mùi thuốc đầm đặc.
Bành!
Cùng lúc đó, Phong Phi Vân rốt cuộc không cách nào kiên trì được nữa,ngửa đầu ngã xuống đất, ngất đi, nơi đan điền dật tràn ra một tia huyết dịch ra, nhuộm đỏ cả y phục hắn.
Thật sự là hắn đã sớm bị thương, đặc biệt là trong lúc quyết đấu với Cố Thanh là bị thương nặng nhất.
Cố Thanh thật sự quá cường đại, cho dù dùng Linh Khí cũng chưa chắc cóthể chống đở được một chiêu kiếm quyết cấp bậc tuyệt học kia, Phong PhiVân chỉ có thể dùng chiêu thức lưỡng bại câu thương mới có thể có cơ hội chiến thắng.
Một kiếm kia của Cố Thanh đâm vào trong Đan Điền, tuy rằng bị Thi Cungcủa nữ ma ngăn trở, nhưng cũng chấn khiến Phong Phi Vân nguyên khí đạithương, đều là dựa vào một cổ ý chí cường đại nên hắn mới về được đếnđây.
Bằng không thì hắn đã chết trên Diễn Võ Chiến Tháp rồi.
Mộ Dung Thác chậm rãi ngồi dậy từ giường đá, hắn nhìn thật lâu Phong Phi Vân đang hôn mê trên mặt đất, ngón tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-chu/2745646/chuong-312.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.