Phong Phi Vân thu hồi nụ cười trên mặt, sắp xếp có hơi ngốc ngếch mà nói:
- Ta cảm giác được... Nữ nhân này có vóc người quả thực không dằn lòngđược, tuyệt đối là cực phẩm chốn nhân gian. Nhưng huynh đệ Hoàng PhongLĩnh chúng ta có ba nghìn, ở đây cũng có ba trăm mà thôi. Chúng tathích, nhưng mà đối với những huynh đệ không có mặt thì có đúng là cóhơi không công bình chăng ?
- Ý của ngươi là?
Nhị đương gia hiển nhiên là người chú trọng nghĩa khí. Bị Phong Phi Vân vừa nói như vậy thì lập tức có hơi hiểu ra.
Thứ tốt, tự nhiên là mọi người cùng nhau chia xẻ!
- Mang nàng về Hoàng Phong Lĩnh, chờ tất cả gia chủ đến đông đủ, chúngta lại hàng đêm động phòng với nàng cũng không trễ, ha ha!
Phong Phi Vân phá lên cười, đề nghị như thế, cũng vẻn vẹn chỉ là muốn tranh thủ thời gian.
Chỉ cần tu vi của hắn và Kỷ Thương Nguyệt khôi phục, thì đủ để giết được một nửa những tên đạo tặc Hoàng Phong này.
- Phì... hừ! Miệng chó không phun ra ngà voi!
Kỷ Thương Nguyệt rất là oán giận trợn mắt nhìn Phong Phi Vân, miệnglưỡi hỗn đản này quả thực so sánh đạo tặc Hoàng Phong đều phải bỉ ổihơn. Sớm muộn có một ngày sẽ cắt bỏ đầu lưỡi của hắn đi. Vừa nghĩ tớiđầu lưỡi Phong Phi Vân, lập tức hồi tưởng lại một màn vừa rồi, trêngương mặt xanh mét của Kỷ Thương Nguyệt lập tức xuất hiện một vết đỏửng, hận ý càng đậm.
Mặc dù, tất cả mọi người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-chu/2745414/chuong-198.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.