Hắn cấp tốc ra tay. Một tayhắn túm chặt cằm nàng, khống chế gò má trên mặt của nàng, căn bản khôngđể cho nàng có cơ hội cắn lưỡi. 
Mặc dù là một vị Tử Linh Tử, nhưng mà làn da này quả nhiên nhẵn nhụitrơn bóng, cầm ở trong tay thấy mềm nhũn khơi gợi ý muốn vuốt ve mêngười. Trong ánh mắt Kỷ Thương Nguyệt tràn đầy tuyệt vọng, nàng ra sứcgiãy dụa nhưng mà lại căn bản vô phương quẫy gương mặt xinh đẹp ra khỏibàn tay của Phong Đại Ngưu. 
- Ngươi... Ngươi buông! 
Trong lúc hai người giãy dụa, miếng vải đen che mặt trên mặt Phong ĐạiNgưu chợt rơi xuống, để lộ ra một gương mặt khôi ngô tuấn tú mà trẻtuổi, lông mày như kiếm, rạng rỡ như thần linh. Hai người đều có hơi cảkinh, bỗng nhiên bốn mắt nhìn nhau, giật mình ngây ra ngay tại chỗ. 
- Ngươi là... 
Kỷ Thương Nguyệt cảm giác được một nét quen thuộc, tức thì liền hồitưởng lại. Đây không phải là Phong Nhị Cẩu yêu đương vụng trộm với QuýTiểu Nô trong kho củi sao. 
Phong Phi Vân lúc ấy mặt mày bụi bặm, tóc rối tung giống như khất cái.Có điều hiện tại mặc dù quần áo đã rách nát, nhưng mà mặt mũi cũng rấtsạch sẽ, so sánh lúc đó không biết khôi ngô tuấn tú hơn bao nhiêu lần.Cũng khó trách Kỷ Thương Nguyệt có hơi sửng sốt một hồi lâu rồi mới nhận ra được hắn. 
Xong, Kỷ Thương Nguyệt giờ phút này khẳng định đã đoán ra được thân phận của mình. Dù sao chính mình lúc ấy đã nói nàng thành Thập tam nương của đạo tặc Hoàng Phong. Vậy 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-chu/2745413/chuong-197.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.