Thời gian đúng thật kì lạ, vừa có thể uốn nắn ta trở nên tốt hơn, vừa có thể dần dần hủy hoại một con người.
Tuy Lý Uyển Thi không xinh đẹp lắm, nhưng chí ít trước đây cô vẫn là một cô gái tràn đầy sức trẻ, vậy mà, người phụ nữ quỳ trước mặt này có nước da tái nhợt, nếu ai không biết tuổi thật của cô, chắc hẳn sẽ nghĩ cô là một bà thím thường chửi bới và tranh giành từng xu từng cắc chỉ vì vài cọng hành lá trên Ma Tử Lĩnh.
Là phụ nữ, sao có thể bỏ bê bản thân như vậy?
Úc Tuyền Thu nhìn mà thấy chua xót, bác sĩ nhà cô luôn là người có bản tính hiền lành, nhưng lại không bị lay động khi thấy Lý Uyển Thi quỳ xuống, chỉ thờ ơ nói: "Cậu đứng dậy trước đã, nói cho tớ biết cậu cần tớ giúp chuyện gì, tớ sẽ cân nhắc xem có thể giúp không."
Bác sĩ nhà cô quả thực rất cao tay, chỉ với đôi câu vài lời đã dẹp tan nỗi thống khổ của người phụ nữ trước mặt.
Đồng chí Úc vui vẻ, như thể chính cô là người cao tay.
"Được... là tại tớ thiếu suy nghĩ, các cậu đến nhà tớ ngồi chơi uống trà một lát, tớ sẽ từ từ kể cho các cậu." Lý Uyển Thi lau nước mắt, gượng cười nói xong, đứng lên dắt tay cậu bé và dẫn họ vào một căn nhà nhỏ tối tăm, chật hẹp và đổ nát. Lý Uyển Thi bảo họ ngồi xuống, pha trà cho họ rồi chậm rãi kể từ điểm bắt đầu mọi chuyện.
Mặc dù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-chi-hoa/2852591/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.