Đêm, yên tĩnh đến mức có thể cảm nhận được âm thanh của từng trận gió lạnh thổi qua., vài đám mây đen sẫm điên cuồng kéo đến, che đi chút ánh sáng mỏng manh của những ngôi sao gần đó.
Bóng đêm vô tận, nếu như không có ánh sáng chập chờn tỏa ra từ chiếc đèn lồng đỏ đang đung đưa kia, e rằng giơ tay cũng không nhìn thấy năm ngón.
Ánh nến trong tẩm cư nhàn nhạt bao phủ Da Luật Ngạn Thác ,vẻ mặt hắn anh tuấn mà chính trực, mái tóc đen dày rậm có vài sợi rủ trước trán, càng làm nổi bật sự cương quyết cùng mị lực của đấng quân vương.
Hắn cứ như vậy lạnh lùng ngồi đó,đôi mắt tỏa ra ánh sáng u ám.
Thân thể Tần Lạc Y hơi run lên, vô lực dựa vào cửa.
Còn Thái Nam đầu cúi thấp đến không thể thấp hơn, cả người nàng cũng bị dọa sợ phát run.
“Thái Nam, ngươi lui ra đi!”
Thanh âm trầm thấp không có vẻ gì là tức giận nhưng hàm chứa khí thế bức người của Da Luật Ngạn Thác .
“Vâng, vương thượng, nô tì xin được phép cáo lui”
Thái Nam lập tức sợ hãi nói
Khi nàng bước ra khỏi cửa, con mắt lo lắng không nhịn được mà nhìn về phía Tần Lạc Y
Cái bóng to lớn ngang tàng ở giữa tẩm cư chậm rãi đứng lên, hướng về phía thân ảnh áo trắng ở trước cửa từ từ đi tới.
Mỗi một bước đi đều trầm ổn tràn đầy sức mạnh,còn có…
Hơi thở nguy hiểm như ẩn như hiện
Cơ thể nhó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lieu-vuong-phi/2222194/quyen-7-chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.