Ào Ào sương phiêu uyên ngói, thúy màn nhẹ hàn vi thấu
Đích tôn thâm tỏa lặng lẽ, đầy đình sắc thu đem muộn
Lập tức cúc nhị, trọng dương nước mắt như châu, trường là chìm tàn mặt phấn, 鵉 lộ âm bụi xa
(Xin phép được giữ nguyên convert phần thơ)
Thùng nước nặng nề chứa đầy nước lạnh từ sâu dưới giếng đong đưa được kéo lên, cùng với tiếng “cót két”, giống như là thương hại cho hoàn cảnh lúc này của Tần Lạc Y.
Đôi tay mảnh khảnh cố hết sức để nâng thùng gỗ nặng nề, mặt khác còn phải cẩn thận để nước lạnh không bắn lên người, cho tới bây giờ nàng chưa từng làm việc nặng như vậy, nên tất nhiên cần một quá trình thích ứng.
“A!”
Tần Lạc Y bị dọa cho sợ hãi, đôi tay lạnh cóng đã thực sự không hành động theo suy nghĩ của nàng, nó run run làm cả thùng gỗ cùng rơi xuống giếng.
Nàng thở dài một hơi, Tần Lạc Y ơi Tần Lạc Y, chẳng lẽ ngoài y thuật cùng cầm kì thi họa nàng không làm được gì khác nữa hay sao? Ngay cả một tiểu nha hoàn có thể làm tốt chuyện này mà nàng lại không làm được.
Lúc này một nha hoàn đi đến nhìn thấy cảnh tượng này, ả lâp tức quát lên:
“Này, ngươi lại muốn dở trò gì? Ngay cả một thùng nước mà cũng không kéo được, suốt ngày giả vờ mềm mại yếu đuối, ngươi nên chết tâm đi, Vương thượng sẽ không bao giờ đến nơi này! Cho nên bỏ cái bộ dạng yếu đuối của ngươi đi, ở đây sẽ không ai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lieu-vuong-phi/2222142/quyen-9-chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.