Câu sơn tiên tử, cao tình vân miểu, bất học si ngưu ngãi nữ
Phượng tiêu thanh đoạn nguyệt minh trung, cử thủ tạ thì nhân dục khứ
Khách tra tằng phạm, ngân hà ba lãng, thượng đái thiên phong hải vũ
Tương phùng nhất túy thị tiền duyến, phong vũ tán phiêu nhiên hà xử
(Phần thơ xin phép được giữ nguyên convert)
*****
Tây Sương biệt uyển được sửa chữa lại từ đầu, chính thức đổi tên thành “Hiệt Tú hiên”, toàn bộ sân trong được đánh dấu bằng tiếng Khiết Đan, ngoài ra còn sử dụng cả Hán tự.
Vẫn còn một vài công việc còn lại đang được tiến hành, các thợ thủ công đều rất bận bịu, nhưng khi trông thấy bóng dáng của Da Luật Ngạn Thác, ngay lập tức bọn họ cung kính đứng thẳng lưng.
“Y nhi, nàng có hài lòng về nơi này không?”
Da Luật Ngạn Thác dịu dàng nói với Tần Lạc Y.
Tần Lạc Y kinh ngạc, hóa ra quy mô nơi này lại lớn như vậy, hơn nữa ở đây… thực sự rất đẹp!
Nơi này gồm có tẩm cư, thư phòng, hoa viên, một con suối nhỏ, thậm chí còn có cả một dược phòng.
Bao quanh nơi này là một dòng nước trong veo, trung tâm còn có một rặng trúc cao cực kỳ xinh đẹp và tráng lệ .
Hoa viên được chia ra làm hai, một mặt là rừng trúc, mặt còn lại là cả một rừng hoa đào.
Có thể tưởng tượng ra, xuân về hoa nở, nơi đây sẽ ngập tràn cánh hoa đào bay lượn, gió nhè nhẹ thổi những cánh hoa bay qua rừng trúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lieu-vuong-phi/2222117/quyen-10-chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.