Sáng sớm, khi sương trên lá cây còn chưa tan, trong làn sương mù truyền đến tiếng vó ngựa dồn dập, càng ngày càng rõ ràng, một thân hình to lớn mang theo gió sương hướng về vương phủ.
Bàn tay to dùng lực, chiến mã cao lớn hí dài, chân trước giương cao lên, lập tức dừng lại.
“Cung nghênh Vương thượng..” Nhóm tần phi trong phủ, quản gia, các tỳ nữ, thị vệ sáng sớm đã đứng chờ ở cổng vương phủ, chờ Vương thượng trở về.
Gương mặt Da Luật Ngạn Thác lạnh như băng, sải bước về phía trước: “Y nhi đâu?”
Lạp Cô sợ hãi theo sau, đáp: “Bẩm Vương thượng, Tần cô nương, vẫn đang ở Tử Tiêu Hiên…”
Sắc mặt Da Luật Ngạn Thác căng thẳng, lập tức tiến đến Tử Tiêu Hiên.
Đoàn người đi sau mang theo cảm giác bất an, không ai dám thở mạnh.
Da Luật Ngạn Thác chợt dừng lại, lớn tiếng quát: “Ai cho các ngươi đi theo? Lạp Cô, còn ngươi…” Hắn chỉ vào thị vệ trưởng: “Các ngươi đi cùng bản vương, còn lại lui xuống!”
“Vâng.” Mọi người hít vào một hơi lạnh, sắc mặt Vương thượng làm mọi người đều hoảng sợ.
Sương mù bao quanh khuôn mặt Da Luật Ngạn Thác, lông mày nhíu lại đầy hung ác cùng với đôi mắt mang theo một phần rét lạnh và lo lắng.
Buổi sáng sớm ở Tử Tiêu Hiên không hề đẹp đẽ như mọi người, trong không khí truyền đến mùi máu nhàn nhạt.
Da Luật Ngạn Thác vung tay, mạnh mẽ mở cửa lớn ở đại sảnh của Tử Tiêu Hiên, động tác lưu loát thể hiện sự nôn nóng trong lòng hắn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lieu-vuong-phi/2222031/quyen-13-chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.