Mei đã chạy tới Trình Gia Trang tìm cha, hung bạo vào phòng sách vì biết ông đang ở đó,mặc cho cận vệ của ông ngăn cản…
- Cha lại ra tay rồi. Tại sao cha không chịu buông tha?
- Ta tưởng con đi rồi chứ?
Ông nói,nhưng cái cách ông nói cho Mei biết là ông biết cô nhóc sẽ không đi. Cô nhìn cha mình, lắc đầu,cay cú nói:
- Cha…thật đáng sợ!
- Quá khen,con gái ạ.
Lúc đó Thạch cũng chạy vào…
Hắn chĩa súng vào ông:
- Nếu ông không minh oan cho đại ca tôi thì phát đạn này không có mắt đâu.
Ông ngạc nhiên nhìn Thạch:
- Con muốn giết cha mình vì một kẻ người dưng sao?
Thạch tiến lại gần ông hơn:
- Anh ấy là anh em của tôi. Hơn nữa,tôi nói bao nhiêu lần ông mới tin là tôi không phải con trai ông? Cha tôi là một tên nghiện ngập,còn mẹ tôi là tay cờ bạc.Họ bán tôi cho ông Kim. Chính ông Kim đã cứu sống và cưu mang tôi. Tôi không phải là đứa bé bị bỏ rơi từ thưở sơ sinh như ông đã kể. Tôi cảm thông vì ông quá thương con mà phát rồ nên chìu ý ông,gọi ông là cha. Nhưng khi ông đã đụng tới người anh em quan trọng của tôi thì tôi không ngại gì mà giết ông đâu.
Ông Trình tức giận đập tay lên bàn,mắt nhìn Thạch nghiêm nghị,giận dữ:
- Giờ con trai ta lại vì kẻ thù mà không nhận cả cha nó. Có giỏi thì con bắn ta đi!
Thạch toan bóp cò thì Mei đứng trước mũi súng ngăn lại. Dù gì cô không thể giương mắt để người ta giết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lieu-trai-hien-dai-truyen-ky/1478404/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.