Vậy là lại hết một mùa đông.Mùa xuân mang theo cả sắc xuân tươi tắn và hơi thở ấm áp tràn vào cả không gian.Những ngày trời đẹp thế này,Tiêu Dao lại thích lên núi tản bộ một mình.Chàng yêu thiên nhiên như thể nó là một phần linh hồn nhạy cảm của chàng.Ngay cả trong trí tưởng tượng của mình,chàng cũng xây dựng nên một Thủy Trúc Viên nằm trong lòng thiên nhiên,một nơi trú ẩn thần tiên trong cõi tâm linh của chàng.Và cũng ngay tại nơi trú ẩn kia chàng lại gặp người con gái ấy…
Chàng thích vẽ tranh.Vậy nhưng,cho dù chàng cố nghĩ,cố hình dung cách mấy cũng không thể họa được khuôn mặt nàng,dù bóng hình ai kia in rõ và luôn luôn hiện diện trong tâm trí chàng.Đó là điều làm cho chàng cứ mang cảm giác nặng nề,bất lực với chính mình…
Đã bao lần chàng muốn vượt khỏi sự gàn buột của định mệnh để sống liều lĩnh với chính tiếng nói từ con tim chàng.Nhưng vì cha mẹ,vì chữ hiếu với cha mẹ chàng không cho phép mình ích kỷ.Chàng mơ hồ nhớ lại lời răn của Trí Hiên đại sư vào cái ngày đầu tiên khi chàng bị phụ mẫu ép tới viếng Linh Sơn Tự.Lão sư Trí Hiên tiên đoán về cái gọi là “Phật duyên” ở chàng,dự báo chàng có thể sẽ trở thành một tăng nhân có đạo hạnh.Còn nếu vướn vào tình duyên thì sinh mạng sẽ ngắn ngủi… Toàn gia sẽ mang vạ sát thân…
Từ ngày được tiên đoán về số phận của con trai,vợ chồng thừa tướng buồn bã bất an.Rồi ngày nọ,một hành khất phương xa đến hành khất trước tư dinh thừa tướng. Nhìn sắc phục ông ta thật lạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lieu-trai-hien-dai-truyen-ky/1478365/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.