Chương trước
Chương sau
Hai người ôm thật lâu, thiếu niên vẫn luôn nức nở, tướng quân lại không phiền không chán mà vỗ vỗ, khóe mắt đuôi mày phủ đầy ôn nhu, trong miệng còn không ngừng phun ra mấy lời dụ con nít như là: ngoan nha, không khóc, cái mũi khóc đỏ giống như đứa ngốc, khiến những siêu sao bên cạnh nhìn mà nóng mắt, cũng khiến quan quân đi theo nổi một thân da gà. Hóa ra bách luyện thuỷ tinh công nghiệp thành nhiễu chỉ nhu lại là như vầy, thực sự có chút buồn nôn!
Người xem nhìn thấy một màn này cho rằng tướng quân là một nam nhân ấm áp ôn nhu hiền lành, bình dị gần gũi, độ thiện cảm không khỏi tăng cao, nhưng mà chỉ có tâm phúc của hắn mới biết được, trong hiện thực hắn lãnh khốc vô tình như thế nào. Chỉ có trước mặt quốc vương, hắn mới có thể hiển lộ ra một mặt mềm mại nhất, mà còn không chút do dự đem nhược điểm trí mạng, cũng chính là ngực trái dán lên, để quốc vương dựa sát vào.
Đương nhiên, làm bọn họ trợn mắt cứng lưỡi nhất không phải hành động của tướng quân, mà là phản ứng của quốc vương. Kiêu ngạo tự phụ đâu? Không xem người trần ra gì đâu? Mặt ngoài mềm mại kì thực lạnh lùng đâu? Sao vừa gặp tướng quân thì tất cả đều hóa thành nước mắt và nước mũi vậy? Có điều bộ dạng này nhìn qua cũng không chật vật, ngược lại vô cùng khiến người ta thương tiếc, tựa như từ thần đàn cao không thể leo tới đi xuống, biến thành một người sinh động.
Cho đến lúc này bọn họ mới ý thức được: quốc vương có cường đại nữa thì cũng bất quá chỉ là một thiếu niên mười lăm mười sáu tuổi mà thôi, một mình thức tỉnh ở tương lai, cậu đương nhiên sẽ sợ hãi bàng hoàng, lại chỉ có thể gắt gao đè nén. Có lẽ chỉ có tướng quân đồng dạng cường đại mới có thể vào mắt cậu, có lẽ ở sâu trong nội tâm cậu muốn tìm một ký thác tâm linh, nhưng mặc kệ đến tột cùng cậu nghĩ như thế nào, chỉ cần người này là tướng quân thì đã đủ để ăn mừng!
Các quân quan đi theo buông quả tim treo cao xuống, bắt đầu chờ mong với lữ trình lần này, anh em Lâm gia canh giữ ở trước máy truyền tin xem trực tiếp lại cảm thấy tam quan đều vỡ nứt. Cự thú tinh tế hóa thân thành cừu non, tình cảnh kia chỉ có thể dùng hai chữ “kinh khủng” để hình dung. Quả nhiên vẫn là tướng quân đủ mị lực, khó trách Hữu Xu một ngày ba lần hỏi tướng quân bao giờ về đế đô tinh, có gặp nguy hiểm hay không, hóa ra chờ ở chỗ này.
Cơ Trường Dạ hận không thể cùng quốc vương thân mến ôm chầm đến thiên trường địa cửu, những người tham diễn bên cạnh lại nhìn không được. Hai người này là thần tượng và fan nhỏ ấm lòng gặp mặt, những người khác liền thành bài trí, không có đạo lý mười vị siêu sao làm phối hợp diễn cho một tiểu võng hồng*. Nhìn đám camera phi hành, toàn bộ như ong vỡ tổ vây quanh hai người, chỉ có một cái đang quay biểu tình và phản ứng của những người khác, tình cảnh thật sự là xấu hổ.
*Tiểu võng hồng: người mới nổi tiếng trên mạng.
Người chủ trì dưới sự ám chỉ của các vị siêu sao không thể không kiên trì tiến lên phỏng vấn, “An Hữu Xu, cậu đã khóc ướt quần áo tướng quân rồi, nhanh lau nước mắt đi.” Dứt lời đưa qua một cái khăn tay.
Đôi mắt Cơ Trường Dạ híp lại, ẩn hiện không vui, lại không phát tác trước mặt thiếu niên. Hắn lấy khăn tay của mình ra thay thiếu niên lau khô nước mắt, lại chùi chùi nước mũi, cuối cùng còn đem mái tóc hỗn độn của cậu chải vuốt chỉnh tề, miễn cho lên ống kính không dễ nhìn. Hành động ôn nhu săn sóc này chọc cho khán giả lại là một trận kinh hô, nói tướng quân thật tốt với fan, một chút cũng không kiêu ngạo. Còn có người biểu đạt ra ghen tị mãnh liệt với An Hữu Xu, nhất là mấy anti fan, bắt đầu dùng các loại ngôn ngữ mang tính vũ nhục cuồng phun. Có điều kết cục đại khái phải cho bọn họ thất vọng rồi, suy nghĩ của Hữu Xu còn trung nhị hơn bọn họ, phun ác độc hơn nữa với cậu mà nói cũng chỉ là con kiến kêu gào mà thôi.
Người chủ trì bị tướng quân trừng đến kinh hồn táng đảm, trong đầu loạn thành một cục, lại không biết phải nói cái gì, miệng khép mở nửa ngày vẫn còn vô ý thức lặp lại “cậu đó cậu đó”, khiến tình cảnh càng thêm khó nhìn. Trên trăm camera phi hành đem một màn này trung thực chuyển phát ra ngoài, gây ra nghị luận nhiệt liệt trên mạng. Hóa ra tướng quân đối đãi với fan và người xa lạ hoàn toàn là hai thái độ, còn tưởng rằng hắn thật sự là người dễ ở chung chứ.
Khi tổ đạo diễn chuẩn bị giơ bảng sáng lên nhắc tuồng cho người chủ trì, Cơ Trường Dạ lại đảo khách thành chủ, dùng tiếng nói gợi cảm đến cực điểm cười hỏi, “Nhìn thấy thần tượng ngoại trừ khóc, em không muốn nói gì nữa à?”
Hữu Xu không biết tộc truy tinh (truy tinh: theo đuổi thần tượng) là thứ gì từ khi gia nhập hội hậu viên của Cơ tướng quân và Triệu Đào, liền giống như đẩy ra cánh cửa thế giới mới, cái gì liếm bình luận, cầu gả, sinh khỉ con, trước mắt đều là mấy bình luận mất liêm sỉ, không cẩn thận đã bị đồng hóa. Nhưng cậu dù sao cũng là nam sinh, có vài câu nói không nên lời, đỏ mặt suy nghĩ nửa ngày mới giơ hai tay lên đỉnh đầu làm một hình trái tim, mềm mại thổ lộ, “Tướng quân em yêu anh!”
Bộ dạng quốc vương đỏ mặt thật đáng yêu! Nhìn thấy cậu khoa tay múa chân làm động tác hình trái tim, lại liên tưởng đến thân phận người viễn cổ của cậu, cảm giác càng đáng yêu làm sao giờ? Năng lực tiếp thu của cậu thật cường đại! Đám người Phàn Triệu đã tan chảy, đồng loạt nhìn về phía tướng quân.
Cơ Trường Dạ lần nữa tự nói với mình đừng đỏ mặt, đừng ngây ngô cười, càng đừng để cho tim đập quá tốc độ dẫn đến đột tử, nếu không tình cảnh sẽ thực khó coi. Nhưng hắn chung quy khống chế không được, một tầng đỏ ửng dọc theo cổ chậm rãi bò lên bên tai, vả lại màu sắc từ từ sâu thêm, khóe miệng xưa nay lãnh khốc bạc tình chậm rãi mở ra, khép cũng không thể khép.
“Tôi cũng yêu em.” Hắn miễn cưỡng duy trì tiếng nói vững vàng, truy vấn, “Còn nữa đâu?”
“Trời ạ, tướng quân thế mà lại nói ba chữ kia với An Hữu Xu! Mau tới nói cho tôi biết đây chỉ là thần tượng an ủi fan, không phải thật lòng đáp lại! Nhanh đi!” Internet sôi trào, đầu đề hôm nay thực nhanh bị tin tức An Hữu Xu và Cơ tướng quân thổ lộ với nhau chiếm cứ. Người xem vốn ôm thiện cảm với An Hữu Xu ghen ghét muốn điên, nhất trí cho rằng cậu không xứng đứng chung một chỗ với tướng quân!
“Đây hình như là hoạt động mạo hiểm đi? Tôi hy vọng An Hữu Xu chết ở tinh cầu MH9980, không bao giờ về nữa!” Từng có người xem kích thích bình luận như vậy.
Nhưng người bên ngoài ghen tị thậm chí thù hận hoàn toàn không ảnh hưởng đến Hữu Xu, cậu kích động thiếu chút nữa nhảy dựng lên, rồi lại bị chủ tử hỏi lại làm mơ hồ. Một câu “em yêu anh” đã đủ biểu đạt tình cảm sâu nhất của cậu, thật sự không thể nghĩ còn có câu nói khác càng chuẩn xác hơn. Cậu nghĩ nghĩ, giơ hai tay lên làm hình trái tim, dùng tiếng Scott nói một lần “Em yêu anh”.
Ý cười dâng lên cổ Cơ Trường Dạ, tiếp tục truy vấn, “Còn nữa đâu?”
“Em yêu anh.” Lần này dùng chính là tiếng Mata.
“Còn nữa đâu?”
“Em yêu anh.” Tiếng Cát Nhã.
Hai người một hỏi, một đáp, liên tiếp dùng mười tám loại ngôn ngữ nói mười tám lần “em yêu anh”, đem tình cảnh vốn đông lạnh làm cho vô cùng lửa nóng, các tướng sĩ quân đoàn Đệ Nhất ồn ào vỗ tay, liên tục hô, “Ở bên nhau, ở bên nhau…”
Mấy người đến tột cùng có phải thuộc hạ Cơ tướng quân không? Sao lại nhẫn tâm đem một phế vật tác hợp cho hắn? Chúng tôi ưu tú như thế chẳng lẽ mấy người nhìn không thấy? Các vị siêu sao không nói tất cả đều có ý với Cơ tướng quân, nhưng trong mười người cũng có tám người mang lòng leo lên, trên mặt mặc dù mang theo nụ cười hoặc ôn nhu hoặc trêu tức, trong lòng lại hận không thể xé An Hữu Xu ra.
Mới đến, Hữu Xu đã thành công địch của toàn dân, giá trị thù hận kéo đến tràn đầy. Nhưng cậu một chút cũng không quan tâm, khi chủ tử lần thứ mười chín truy vấn liền thẹn thùng nói, “Không có, em chỉ học được mười tám loại ngôn ngữ.”
Tuy rằng còn thiếu hai câu xác định quan hệ, nhưng Cơ Trường Dạ đã thực thỏa mãn, hắn đem thiếu niên hai má đỏ bừng, hai mắt sáng ngời ôm vào lòng, vỗ đầu cậu tán thưởng, “Hữu Xu thật thông minh!”
Máy phiên dịch đã phổ cập toàn tinh hệ, chỉ cần đeo nó lên là có thể câu thông không ngại, cho nên người hiện đại rất ít ai nguyện ý đi học tập ngoại ngữ. Thiếu niên tinh thông mười tám ngoại ngữ đích thật là thành tựu rất giỏi, nhưng càng khiến người ta khâm phục chính là cậu học được chúng chỉ tốn hai tháng thời gian. Nhân loại trải qua ưu hoá gien trở nên càng cường tráng càng thông minh, nhưng thông minh đến loại trình độ như thiếu niên lại ít càng thêm ít. Phàn Triệu nói cậu là con cưng của thượng đế, lời này một chút cũng không sai.
Cơ Trường Dạ trong lòng tràn đầy kiêu ngạo, lại xoa xoa cái đầu lông xù của quốc vương mới thả cậu ra.
Hữu Xu lưu luyến nhìn chủ tử một cái, lúc này mới đi về phía mười vị siêu sao. Chín người còn lại cậu không nhận ra, chỉ riêng Triệu Đào nghe nhiều nên thuộc. Triệu Đào năm nay sáu mươi tuổi, gia thế bối cảnh cực kỳ bất phàm, phụ thân là em trai của gia chủ Triệu gia, ở quân đoàn Đệ Tứ đảm đương chức vị quan trọng, bởi vì không có dị năng và tinh thần lực, thể chất cũng là cấp C bình thường, không thể không từ học viện quân sự chuyển tới hệ nghệ thuật, hiện nay bởi vì biểu diễn Tông Thánh đế mà cực hot.
Một người là Tông Thánh đế giả, một người là Tông Thánh đế thật, tình cảnh thú vị mười phần chọc cười Hữu Xu. Xưa nay cậu ở địa vị cao, vả lại mọi việc có chủ tử đảm đương, lại có một đám ủng hộ truy phủng, ở phương diện đạo lí đối nhân xử thế có vẻ thực non nớt, lại không chút nghĩ ngợi mà đi qua, đứng cùng Triệu ảnh đế, hào phóng vươn tay, “Triệu Đào chào anh, tôi rất thích xem «thiên cổ nhất đế», anh diễn xuất rất tuyệt.”
Ở trước mặt camera, Triệu Đào đương nhiên sẽ không ném phong độ, nhìn như hòa ái dễ gần, đầu ngón tay lại nắm hờ chứ không buộc chặt. Một hậu bối gọi thẳng tên tiền bối, hơn nữa ngay cả vị trí đứng cơ bản cũng đều không hiểu, trực tiếp chen ảnh hậu Mary Rendell đi, hình ảnh này chỉ cần truyền ra ngoài, tuyệt đối sẽ thu nhận người xem thóa mạ. Tham gia xong tiết mục lần này, kiếp sống giải trí của An Hữu Xu trăm phần trăm sẽ mất, thật sự không cần so đo với cậu ta.
Triệu Đào có thể nghĩ thông suốt, Mary tự nhiên cũng vậy, hơi tránh ra một vị trí, ôn nhu cười nhạt với thiếu niên.
Hữu Xu không phải kẻ ngốc, sao có thể bị diễn xuất hoàn mỹ của hai người che đậy, gần như lập tức liền nhận thấy được ác niệm tràn ngập toàn trường. Nhưng vậy thì tính sao, cậu là người có chủ tử, dù đâm thủng trời thì chủ tử cũng có thể bọc được, không cần nhìn ánh mắt người khác. Cơ mà trước đó, cậu còn phải theo đuổi chủ tử tới tay mới được, quan hệ thần tượng và fan cũng không phải thứ cậu muốn.
Đây là một tiết mục mạo hiểm, kỳ hạn ba tháng, cho nên phải trong vòng ba tháng thu phục chủ tử. Nhưng mà giữa sân có mười một người, đều cần chủ tử chiếu cố, lực chú ý có thể phân đến ít càng thêm ít. Nếu biểu hiện quá mức hoàn mỹ, mỗi một nhiệm vụ đều thoải mái qua cửa, được chủ tử tán dương đồng thời cũng sẽ mất đi cơ hội tiếp xúc thân mật với hắn.
Không được, phải biểu hiện ngốc một chút, yếu một chút, thường thường đi cầu giúp đỡ hoặc thỉnh giáo chủ tử mới có thể làm sâu sắc ấn tượng của hắn với mình. Nếu hắn không thích kẻ yếu, thì lúc sau có thể chậm rãi trở nên lợi hại, để hắn có được cảm giác thỏa mãn khi giáo dục có cách… Hữu Xu kẹp giữa ảnh đế và ảnh hậu một chút cũng không cảm thấy không được tự nhiên, ngược lại bắt đầu định ra kế hoạch công lược, thường thường ngẩng đầu cười ngọt ngào với chủ tử.
Cơ Trường Dạ thấy cậu trực tiếp đứng ở bên cạnh Triệu Đào, còn chủ động bắt tay, ánh mắt không khỏi trầm xuống một chớp mắt.
Có lẽ nên gia tăng một phân đoạn đào thải cho tiết mục, cửa thứ nhất liền đưa Triệu Đào về thủ đô tinh, miễn cho Hữu Xu bị ngụy quân tử này lừa gạt. Nghĩ như vậy, hắn dẫn dắt mọi người đi lên tinh hạm, bay đến tinh cầu MH9980. Hành trình ba mươi mấy giờ không phải tất cả đều trực tiếp lên trên mạng, để quảng cáo cho quân đoàn Đệ Nhất, Cơ Trường Dạ an bài mấy trận đấu cơ giáp vật lộn quyết liệt, các vị minh tinh cũng biểu diễn tài nghệ, trình độ phấn khích này làm bùng nổ toàn internet, ratings sắp vượt qua kỷ lục cao nhất lịch sử.
Hữu Xu thổ lộ với Cơ Tướng quân, lại chen ảnh đế và ảnh hậu đứng ở chính giữa, hành vi không lễ phép chọc cho người xem giận dữ, fan các nhà lại càng chen bạo trang cá nhân của cậu, để lại rất nhiều ô ngôn uế ngữ. Ngắn ngủn nửa giờ, ngoại hiệu mới của cậu liền ra lò  —— da mặt dày đệ nhất.
Da mặt Hữu Xu quả thật đủ dày, biểu diễn tài nghệ vừa mới bắt đầu liền chen đến bên cạnh chủ tử ngồi, bất luận đạo diễn xua tay như thế nào cũng không chịu động đậy. Mary Rendell vốn được an bài ngồi ở bên cạnh Cơ tướng quân có phong độ tốt hơn nữa thì cũng nhíu nhíu mày, nhìn về phía bên trái tướng quân, phát hiện Triệu Đào đã ngồi vững vàng, đành phải ủy ủy khuất khuất mà ngồi xuống kế An Hữu Xu.
Quốc vương thân mến quả nhiên vừa kiêu ngạo lại cường thế, cũng không để người khác vào mắt, chỉ riêng đối mặt với mình mới có thể lộ ra một mặt mềm mại đáng yêu, nhiệt tình như lửa, quả thực là tình nhân hoàn mỹ chỉ trong ảo tưởng mới có thể xuất hiện. Cả người Cơ Trường Dạ đều nhẹ nhàng, chỉ có cánh tay bị quốc vương trộm ôm là trầm trọng như sắt. Hắn làm bộ dùng ánh mắt dò hỏi nhìn lại, “Làm sao vậy?” Thân mến, kỳ thật cả người em nhào vào trong ngực anh cũng được.
Hữu Xu chớp mắt, “Em muốn tâm sự chuyện anh em Lâm gia với anh.” Đây là đề tài chung mà cậu thật vất vả tìm được.
Cơ Trường Dạ ghé sát lỗ tai, “Đừng lo lắng, cho tới bây giờ tôi chưa từng muốn cướp đoạt Dị Quỷ. Chẳng sợ nó hủy, chúng ta vẫn còn có thể làm bạn đúng không? Tôi sẽ không lợi dụng em làm bất cứ chuyện gì, lại càng sẽ không làm em bị tổn thương, xin em tin tưởng tôi.” Nếu quốc vương không muốn bại lộ thân phận, hắn sẽ giả bộ cái gì cũng không biết. Cậu là ai, đến từ chỗ nào, những việc này đều không quan trọng, quan trọng là hiện tại cậu sống động ngồi ở bên cạnh mình, tương lai cũng cùng mình kết bạn đồng hành.
Nếu ngay cả chủ tử cũng không thể tin tưởng, mình còn có thể tin tưởng ai? Trước đó, Hữu Xu quả thật mang lòng đề phòng với Cơ tướng quân, hiện tại thì băn khoăn gì cũng mất. Cậu lắc lắc cánh tay cường tráng của tướng quân, nhỏ giọng nói, “Em tin tưởng anh. Chúng ta bây giờ là bạn đúng không?” Tương lai nhất định sẽ trở thành bạn trai!
“Đúng, là bạn.” Tương lai nhất định sẽ trở thành bạn trai.
Vào giờ khắc này, hai người tâm hữu linh tê, nhìn nhau cười. Camera đem hình ảnh phát sóng ra ngoài, không ít người xem có lý trí bị đánh động, bình luận nói hai người nhìn qua rất xứng đôi, nếu An Hữu Xu không phải phế vật thể chất cấp F, lại có một xuất thân thật cao quý, có lẽ còn có vài phần khả năng với Cơ tướng quân.
Liên lụy giữa Dị Quỷ và quân đoàn Đệ Nhất đã sớm huyên náo mọi người đều biết, cho nên hai người cũng không tận lực đè thấp tiếng nói. Mary và Triệu Đào lúc này mới nhớ tới, An Hữu Xu đã từng ký kết di chúc, nói là muốn đem Dị Quỷ tặng cho Lâm Đức Hải, mà Lâm gia là dưới trướng Cơ tướng quân. Hóa ra bắt đầu từ khi đó bọn họ đã có liên hệ, khó trách tướng quân phá lệ khác biệt với An Hữu Xu.
Nghĩ rõ ràng việc này, không ít người tâm bình khí hòa, nhưng cũng có người dây dưa không bỏ. Mary xuất thân từ quân đoàn Đệ Tam của gia tộc Rendell, bởi vì là chi thứ, cho nên không chiếm được bao nhiêu tài nguyên. Kỳ thật cô ta cũng không phải kẻ yếu không có dị năng và tinh thần lực, thể chất cũng là cấp D giống như bên ngoài biết được. Hoàn toàn ngược lại, cô ta có tinh thần lực cấp SS, bởi vì có thể phóng ra ngoài để công kích, được xác định là dị năng giả tinh thần hệ. Nhưng dịch cải thiện thể chất cường hóa gien rất trân quý, nhà chính không nguyện ý cung cấp, mà dùng sau khi trưởng thành lại gần như không có hiệu quả gì, thế cho nên chậm trễ tiền đồ cô ta.
Để mở mày mở mặt, cũng để có được lợi thế chèn ép nhà chính, đối với Cơ tướng quân cô ta là tình thế bắt buộc. Trước đó, cô ta cũng không cảm thấy An Hữu Xu ngu xuẩn này sẽ trở thành chướng ngại vật của mình, hiện tại lại cảm giác nguy cơ mọc thành bụi. Tướng quân rất đặc biệt với cậu ta, chẳng sợ ở trước mặt cả trăm camera cũng luyến tiếc dời ánh mắt khỏi người cậu ta, giống như trên trời dưới đất chỉ có thể nhìn thấy một mình cậu ta.
Cô cũng không rộng lòng giống người khác, cho rằng sau khi đại mạo hiểm bắt đầu có thể đối phó An Hữu Xu. Hiện tại cậu ta đã khiến cho Cơ tướng quân chú ý, chẳng lẽ tướng quân sẽ không che chở cậu ta sao? Chỉ có đem nguy hiểm bóp chết ở trạng thái manh nha mới là an toàn nhất, chuyến lữ trình này An Hữu Xu tuyệt đối không thể đi, cậu ta vốn là người dư thừa.
Nghĩ như vậy, Mary lộ ra tươi cười tự nhiên hào phóng, chọc cho nhóm fan đồng loạt bênh vực thần tượng.
“Mary của chúng ta thật đáng thương, nổi tiếng như vậy, lại bị một tiểu võng hồng đoạt vị trí. Nếu là tôi, tôi mới cười không nổi đâu!” Có người oán giận.
Còn có người mắng, “Mary, đứng lên tát cho bạt tai đi! May mắn đây là đang trong vũ trụ, không phải thủ đô tinh, nếu không An tiện nhân sẽ bị người ta tươi sống đánh chết! Tôi lớn như vậy còn chưa từng thấy qua người càng không muốn mặt hơn so với cậu ta đâu!”
“Cậu ta muốn quyến rũ Cơ tướng quân đến điên rồi, ngay cả hai vị tiền bối có nhân mạch và quyền thế nhất cũng dám đắc tội. Chờ lữ hành lần này chấm dứt, cậu ta khẳng định không lăn lộn tiếp ở giới giải trí được. Thật sự cho rằng Cơ tướng quân nói nhiều mấy câu, cho thêm vài khuôn mặt tươi cười với cậu ta chính là coi trọng cậu ta hả? Hôn nhân đồng tính luyến ái mặc dù là hợp pháp, nhưng mà loại thế gia siêu nhất lưu giống như Cơ gia cũng sẽ không tiếp nhận một nam chủ mẫu, lại không sinh được con!”
“Đúng vậy, mấy người nhìn năm đại gia tộc xem, gia chủ nhà ai cưới nam nhân? Loại tiện nhân muốn cái gì cũng không có giống như An Hữu Xu, làm sủng vật cho tướng quân cũng không có tư cách!”
Những tiếng mắng như thế tràn ngập internet, không chỉ fan của tướng quân, ảnh đế, ảnh hậu gia nhập vào, fan của tám siêu sao còn lại cũng dùng ngòi bút làm vũ khí, hết sức nhục nhã. Hữu Xu bị xem thành công địch toàn dân, trong hơn trăm tỷ fan không mấy người thật lòng thích cậu, còn lại tất cả đều là anti fan.
Quốc vương an vị bên cạnh mình, Cơ Trường Dạ căn bản không cần thông qua web cá nhân giao lưu với cậu, nhìn thấy một câu lại một câu chửi rủa nhắn cho Hữu Xu, hắn mở trí não, dứt khoát lưu loát xóa đi web cá nhân. Hữu Xu đang trộm ngắm hắn, thấy thế cũng nhìn về phía trí não của mình.
“Em cũng xóa đi.” Hắn nắm chặt cổ tay thiếu niên tiến hành thao tác, thực nhanh thông qua xét duyệt xóa bỏ, an ủi, “Mấy nhàn ngôn toái ngữ đó không cần quan tâm. Chúng ta sống vì mình, không phải sống vì người khác.”
“Ừm. Kỳ thật em một chút cũng không quan tâm.” Hữu Xu lộ ra hai má lúm đồng tiền ngọt ngào.
Cơ Trường Dạ tay ngứa tim cũng ngứa, nhịn không được chọt má lúm đồng tiền vài cái, lại vỗ vỗ mái đầu lông nhung nhung của cậu, lúc này mới thấp giọng cười. Hình ảnh bị camera tiếp sóng ra ngoài, chọc cho nhóm bình xịt đồng loạt hộc máu. Tướng quân quả nhiên thực cuồng ngạo, trang web mới vừa chứng thực siêu cấp VIP nói bỏ liền bỏ, một chút cũng không đem quảng đại dân chúng xem ở trong mắt. Hắn không sợ kêu gọi anti sao? Không sợ rụng fan sao? Không sợ bị dùng ngòi bút làm vũ khí sao?
Được rồi, hắn còn thật sự không sợ. Thân là chiến thần đế quốc, hắn không cần nhân nhượng bất luận kẻ nào, cũng không cần hùa theo bất luận kẻ nào. Hắn muốn làm gì liền làm đó, muốn ở cùng với ai liền ở cùng người đó, đừng nói người ngoài không có đường sống để xen vào, cho dù là tộc lão Cơ gia và cấp cao quân đoàn Đệ Nhất cũng chỉ có thể cúi đầu nghe lệnh.
Đầu năm nay người thiếu ngược nhiều lắm, dân mạng trước đó hùng hùng hổ hổ hiện tại tập thể gào thảm, mãnh liệt yêu cầu tướng quân khôi phục lại số liệu trang web, mà còn cam đoan không nói bậy một câu về An Hữu Xu. Chỉ tiếc mất đi chỗ giao lưu, tiếng hô của bọn họ vĩnh viễn không cách nào truyền đạt vào tai tướng quân, trước đó ầm ĩ đến oanh oanh liệt liệt, cuối cùng lại rơi vào kết thúc thảm đạm.
Sắc mặt Mary càng thêm trắng bệch, vài vị siêu sao còn lại cũng biểu tình cổ quái. Đây là “xung quan giận dữ vì lam nhan” trong truyền thuyết sao? Khi tướng quân thành lập web chỉ chú ý An Hữu Xu, sau khi xóa bỏ cũng cường ngạnh đem trang web của cậu ta đóng cửa, loại hành vi này tương đương buộc mình với An Hữu Xu cùng một chỗ, không khiến người ta nghĩ nhiều cũng khó. Giữa hai người nhất định có mờ ám!
“Xin lỗi, thân thể tôi có chút không thoải mái, có thể về phòng trước không?” Mary lắc la lắc lư đứng lên, khom lưng tạ lỗi với mọi người.
Đạo diễn thấy sắc mặt cô quả thật không tốt, vì thế nhanh chóng bảo trợ lý đưa cô trở về. Cùng lúc đó, biểu diễn trên đài cũng kết thúc, mọi người dời bước đến phòng yến hội hưởng dụng cơm trưa phong phú. Cơ tướng quân và mấy vị tướng lãnh cao cấp tự nhiên ngồi ở bàn chính, những người còn lại phân tán các nơi.
“Nhìn kìa, cậu ta lại muốn đi qua, da mặt thật dày! Tướng quân tính cách ôn hòa, đại khí hào sảng, không keo kiệt cho cậu ta vài phần mặt mũi. Phàn Triệu chính là tính tình hung bạo, không biết sẽ chỉnh cậu ta như thế nào đâu!”
Trực tiếp hôm nay đã chấm dứt, camera cũng đều đã tắt đi, các vị siêu sao không cần giữ hình tượng tốt đẹp nữa, tốp năm tốp ba ghé vào nhau nói chuyện phiếm. Lời này là vương tử tình ca Jessica nói, anh trai hắn ở quân đoàn Đệ Nhất đảm nhiệm chức vị quan trọng, đối với người bên cạnh tướng quân tương đối hiểu biết. Mọi người cũng đều rõ ràng bối cảnh của hắn, ánh mắt sáng quắc nhìn chằm chằm An Hữu Xu, chờ mong trò hay kế tiếp.
Nhưng mà hình ảnh lại hoàn toàn không giống tưởng tượng của bọn họ, các quân quan cấp cao vốn nên cao cao tại thượng lại liên tiếp đứng lên, đầu tiên là nghiêm hành lễ, sau đó thận trọng vươn tay bắt tay với thiếu niên, trên mặt mang biểu tình kinh sợ.
“Có thể gặp mặt ngài trong hiện thực thật sự là may mắn ba đời!” Phàn Triệu co quắp vạn phần mà nói.
Hữu Xu tuy rằng cảm thấy kinh ngạc, nhưng không luống cuống, lúc vươn tay nắm lấy, cằm tự nhiên khẽ nâng, có vẻ cao quý mà lại kiêu căng. Mấy ngàn năm sống xa hoa đã đủ bồi dưỡng cậu thành quý tộc chân chính.
“Chào quốc… chào An tiên sinh! Tôi là trưởng ban quân bị Cơ Hưng, em họ tướng quân. Về sau xin ngài chiếu cố nhiều hơn.” Lại một quan quân tuổi trẻ anh tuấn tiến lên bắt tay, hai má bởi vì kích động mà trướng đến đỏ bừng.
Hữu Xu cảm thấy khó hiểu, nhưng cũng thản nhiên nhận. Càng nhiều người đi tới muốn bắt tay với quốc vương vĩ đại, lại bị tướng quân đánh vỡ bình giấm chua đẩy ra, trầm giọng nói, “Đều ngồi đi, từng bước từng bước báo tên là được.” Dứt lời kéo thiếu niên đến bên cạnh mình, ôn nhu dặn dò, “Thừa dịp còn nóng ăn, đừng để ý đến bọn họ. Đây là số liên lạc của tôi, em nhớ kỹ trước, đợi lát nữa tôi mang em đi thăng cấp quyền hạn trí não, về sau có việc có thể tùy thời tìm tôi.”
Hữu Xu vội vàng đưa số của chủ tử vào trí não, trong lòng mỹ mãn. Mấy bàn siêu sao còn lại đầu tiên là trợn mắt cứng lưỡi, sau lại ghen ghét muốn điên, cuối cùng nhiều lần suy nghĩ: An Hữu Xu đến tột cùng là lai lịch gì, lại khiến nhóm cấp cao quân đoàn Đệ Nhất tôn sùng như thế, biểu tình sợ hãi và ánh mắt kích động cúng bái cũng không giống làm bộ.
Hết chương 138
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.