Chương trước
Chương sau
Khi Lâm Đức Hải báo tình huống với tướng quân, Hữu Xu cũng đang trò chuyện với đạo sư. Làm đệ tử có “tiền đồ” nhất lớp thần tượng hài, đạo sư đánh giá cậu rất cao, cũng nguyện ý cho cậu một ít cơ hội.
“Văn kiện đưa cho em có xem chưa? Nếu cảm thấy không thành vấn đề liền ký hợp đồng, ngày mai buổi sáng sáu giờ tập hợp ở cửa học viện đế quốc.”
Hữu Xu nhìn chằm chằm một phần hợp đồng công tác trên trí não, biểu tình có chút rối rắm. Cậu muốn chờ Cơ tướng quân trở về, sau đó bảo Lâm Đức Hải hỗ trợ dẫn dắt, dù không thể gặp mặt, cho tấm ảnh chụp cũng được. Nhưng nếu nhận phần công việc này, liền phải đến một tinh cầu nguyên thủy chưa khai hóa tiến hành hoạt động mạo hiểm kỳ hạn ba tháng.
Đây là một tiết mục tống nghệ công ty giải trí mạng sản xuẩ, đã thu mười kỳ, bởi vì phân đoạn mạo hiểm thiết trí không đủ phấn khích, ratings vẫn luôn không tăng, khiến cho kinh phí giảm bớt diện rộng. Không có tiền không mời được minh tinh đại bài, không có minh tinh đại bài thì ratings vẫn sẽ hạ thấp tiếp, đạo diễn càng nghĩ, chỉ có thể đi tìm mấy danh nhân trên mạng có nhiệt độ tương đối cao, giá trị lại tương đối nhỏ đến thu tiết mục. Như vậy vừa có điểm bùng nổ, lại có đề tài, còn có thể tiết kiệm phí tổn.
Để khiến tiết mục càng đẹp mắt, đạo diễn thiết trí lại phân đoạn mạo hiểm một lần nữa, toàn bộ hành trình chỉ quay quanh bốn chữ —— cuộc sống nguyên thủy. Minh tinh tham gia quay không thể mang theo bất luận công cụ hiện đại hoá gì, chỉ có thể dựa vào hai tay hai chân và trí tuệ của mình đi đến điểm kết.
Làm một nhân loại sống lại từ xã hội nguyên thuỷ, lữ hành lần này đối với Hữu Xu mà nói căn bản không tính là mạo hiểm, cho nên cậu có chút hứng thú rã rời, đang muốn đẩy đi, lại nghe đạo sư ở bên kia nói, “Lần này trả thù lao là mười vạn điểm tín dụng, tuy rằng không cao, nhưng đủ cho em dùng bảy tám tháng. Hữu Xu, còn có ba năm em liền tốt nghiệp, dù sao cũng phải tiết kiệm thêm ít tiền mua cho mình một căn hộ đi.”
Ăn mặc ngủ nghỉ đối với kẻ lưu lạc nghèo nàn Hữu Xu mà nói thật sự là một vấn đề lớn. Mấy ngày trước ăn quen sơn trân hải vị, sau khi thanh toán xong với Lâm Đức Hải cậu liền cự tuyệt hai anh em mời khách, vẫn luôn uống dịch dinh dưỡng học viện cung cấp. ”Từ nghèo vào giàu dễ, từ giàu thành nghèo khó”, cuối cùng Hữu Xu cũng cảm nhận được hàm nghĩa của những lời này, nhớ năm đó cậu ăn muối cũng có thể nhịn, hiện tại uống dịch dinh dưỡng vị mật đào cũng sẽ rơi nước mắt.
Chỉ suy xét nửa phút, cậu ký tên ngay trên hợp đồng, cũng thật lòng thật dạ cảm tạ đạo sư trợ giúp.
“Đúng rồi, cùng quay tiết mục với em có những người nào?” Cậu vừa nói vừa chú ý trang mạng của tổ tiết mục《 tinh cầu đại mạo hiểm 》.
“Có Đặng Điềm Nhi, anh em Bảo Lai, La Kiệt, Artoria…”
Đạo sư phun ra một chuỗi dài tên người, đều là Hữu Xu chưa từng nghe qua, sau đó tra tư liệu mới biết được những người này đều là mới hot trên mạng, độ đề tài rất nóng, ở giới giải trí lại không có lực ảnh hưởng gì, duy nhất có thể giữ thể diện chính là Đặng Điềm Nhi, nữ phụ đoàn phim《 thiên cổ nhất đế 》.
Minh tinh hợp tác có đủ giá trị hay không, dễ ở chung hay không, không ở trong phạm vi suy xét của Hữu Xu, cuối cùng có thể lấy tiền là được. Nghĩ đến ba tháng sau mình có thể ăn đồ ăn bình thường, buổi tối cậu ngủ đến phá lệ say sưa.
Phòng cách vách, Cơ Trường Dạ đã xác định với Lâm Đức Hải ngày mai gặp mặt, mới vừa cắt đứt tín hiệu thông tin liền thu được một tin tức: Hữu Xu đã ký hợp đồng với tổ chuyên mục《 tinh cầu đại mạo hiểm 》, ngày mai bắt đầu lữ hành kỳ hạn ba tháng. Bởi vì tiết mục áp dụng phương thức trực tiếp, cho nên hiệu suất công tác rất cao, diễn viên vừa đến liền xuất phát, cũng không có chuẩn bị gì trước.
“Ngày mai sáu giờ liền xuất phát, ba tháng sau mới trở về?” Sắc mặt Cơ Trường Dạ thực đen. Hắn thật vất vả xin được ba tháng ngày nghỉ, vốn định bồi dưỡng tình cảm với Hữu Xu, hiện tại lại hoàn toàn ngâm nước nóng!
“Gọi điện thoại cho tổ chuyên mục, nói cho bọn họ biết tôi sẽ làm khách quý đặc biệt tham gia thu hình.” Hắn mở trí não, bắt đầu tạo trang mạng cá nhân.
Phàn Triệu hoảng sợ, nhiều lần hỏi, “Anh hả? Anh muốn đi tham gia tiết mục tống nghệ? Tướng quân, anh cần phải suy xét rõ ràng, một khi công khai lộ diện, thứ anh sắp sửa đối mặt chính là vô số phiền toái.” Đúng vậy, sở dĩ Cơ tướng quân làm việc khiêm tốn, ngoại trừ tránh cho ám sát, cũng bởi vì sợ phiền toái. Hắn không thích người khác thời thời khắc khắc nhìn mình chằm chằm, đàm luận mình, lại càng không thích truyền tin tức riêng tư.
Nhưng hiện tại thì khác, nếu không vào đoàn phim, hắn làm thế nào theo đuổi vợ? Muốn bảo vệ riêng tư thì điều kiện tiên quyết là —— mi phải có riêng tư! Không có vợ sẽ không có sinh hoạt cá nhân, có khiêm tốn nữa lại có ích lợi gì? Dù sao Cơ tướng quân cũng đã quyết định muốn thoát ế trong vòng một năm, ai cũng không thể ngăn cản!
“Đúng, để tôi. Đợt trưng binh quý rất nhanh liền tới, tôi muốn quay một bộ phim tuyên truyền cho quân đoàn Đệ Nhất.” Cái lý do này thực đường hoàng, nhưng nghe vào tai Phàn Triệu hoàn toàn là nói xàm. Độ trưng binh của quân đoàn Đệ Nhất luôn là cao nhất, hàng năm còn phải đánh rớt rất nhiều người, căn bản không cần tuyên truyền.
“Tướng quân, anh có suy nghĩ tới nguy hiểm sau khi hành tung bị hấp thụ ánh sáng chưa? Lỡ như có người lợi dụng hoạt động lần này ám sát anh thì sao?” Đầu ngón tay Phàn Triệu treo ở trên trí não, lại thủy chung không nhấn nút trò chuyện. Mấy năm gần đây, hoạt động ám sát nhằm vào tướng quân càng ngày càng thường xuyên, gần như cứ cách nửa tháng liền đến một lần, đây là dưới tình huống hắn tận lực giấu diếm hành tung. Nếu trở thành nhân vật công chúng, hệ số nguy hiểm tuyệt đối sẽ kéo lên.
Cơ Trường Dạ tựa như nghĩ đến cái gì, biểu tình trở nên phá lệ ôn nhu, “Phụ thân đã từng nói với tôi, không thể làm cho mình có uy hiếp, càng không thể đem nó truyền ra, nếu không chính là tự chịu diệt vong. Cả đời ông ấy tuân thủ nguyên tắc này, cuối cùng oanh oanh liệt liệt đồng thời cô đơn mà chết ở trên chiến trường. Phàn Triệu cậu biết không, tôi may mắn hơn phụ thân nhiều lắm, bởi vì tôi có uy hiếp, nhưng cậu ấy lại không phải uy hiếp. Chẳng sợ rơi vào hiểm cảnh tôi cậu đều không giải quyết được, cậu ấy cũng có thể dễ dàng thoát thân. Tôi không cần tiêu phí tâm tư đi bảo hộ cậu ấy, chỉ cần quang minh chính đại sóng vai với cậu ấy mà đi là được. Phàn Triệu, trên thế giới có lẽ tìm không ra nam nhân nào may mắn hơn tôi, nếu không tốn sức nắm chặt, tôi sẽ mất đi cậu ấy.”
Sắc mặt Phàn Triệu đột nhiên thay đổi, “Tướng quân, nếu tôi không hiểu sai, thì uy hiếp mà anh nói không phải là quốc vương đại nhân chứ?”
“Trừ cậu ấy ra còn có ai xứng sóng vai với tôi?” Trong giọng nói Cơ Trường Dạ khó nén kiêu ngạo.
Quả thật không có. Bàn tới trí tuệ và vũ lực, trên thế giới rốt cuộc tìm không ra người có thể sánh vai với tướng quân. Hai tháng trước hắn ta còn tưởng rằng đời này tướng quân đã định trước sống một mình, bởi vì tướng quân nhìn ai cũng không lọt mắt, nhưng hiện tại ngẫm lại, lại cảm thấy vận mệnh thật sự là tuyệt không thể tả. Nó đem một vị quốc vương đến từ viễn cổ đưa đến trước mặt tướng quân, cậu ta thông minh, cường đại như thế, lại không thiếu bề ngoài tuấn mỹ và cử chỉ tao nhã, cậu ta hoàn toàn là bạn đời mà thượng đế đo ni đóng giày làm ra cho tướng quân.
Nhìn thấy khuôn mặt non nớt, thân thể thon gầy của cậu ta, có lẽ bạn sẽ cho rằng cậu ta yếu đuối dễ bắt nạt, nhưng thật sự động tay đến, thì ngay cả mình chết thế nào cũng không biết. Phàn Triệu có thể tưởng tượng được cảnh thiếu niên và tướng quân kết hợp, còn có thể phác thảo ra được biểu tình tức đến khó thở sau khi địch nhân biết được chân tướng, nhất định rất thú vị! Bọn họ kết hợp mặt ngoài nhìn qua là cường giả che chở và thương hại kẻ yếu, là tướng quân bị ái tình choáng váng đầu óc nhất thời mê luyến, trên thực tế lại là cường giả và cường giả liên thủ, còn là cơ giáp siêu năng và cơ giáp siêu năng liên thủ.
Tướng quân nói không sai, trên thế giới rốt cuộc không tìm ra người nào càng thích hợp với hắn hơn quốc vương, về công về tư, vụ hôn nhân này đều phải đạt thành! Từ chần chờ đến chắc chắn lại đến hưng phấn khó nhịn, Phàn Triệu chỉ tốn ngắn ngủn mấy chục giây. Hắn lập tức ấn nút trò chuyện, tiến hành câu thông với tổ tiết mục.
Bên kia mới đầu còn cho là mình bị đùa giỡn, cho đến khi Phàn Triệu lấy ra giấy căn cước mới mừng rỡ như điên mà đáp ứng, cuối cùng thật cẩn thận mà hỏi giá Cơ Tướng quân lên sân khấu. Nhất định là giá trên trời đi? Chẳng sợ có một chút khả năng, chẳng sợ táng gia bại sản, tổ tiết mục cũng sẽ kiếm đủ khoản điểm tín dụng này. Phải biết, nếu Cơ tướng quân tới tham gia tiết mục, đây chính là lần đầu tiên hắn ra ánh sáng trên ý nghĩa chân chính. Mọi người đã sớm tò mò không thôi đối với bề ngoài tướng quân, chỉ mánh lới này thôi là có thể đem ratings đẩy lên đỉnh cao!
“Lần này kinh phí tiết mục do quân đoàn Đệ Nhất cung cấp, mấy người không cần bỏ một điểm tín dụng nào, nhưng tiền đề là hết thảy đều phải nghe theo tướng quân chỉ huy.” Phàn Triệu rất nhanh định ra một phần hợp đồng gửi qua.
“Đương nhiên, đương nhiên! Chúng tôi cam đoan phục tùng mệnh lệnh!” Nhân viên tổ tiết mục đồng loạt chào Phàn trung tướng một cái chào theo nghi thức quân đội, sau đó không thể chờ đợi được mà ký tên hợp đồng, cũng đem tin tức tuyên bố ra ngoài sau khi được hắn đồng ý.
Lâm Đức Hải thiếu chút nữa bị tướng quân dọa mất hồn đang ngâm mình trong bồn tắm lớn, rảnh rỗi không có việc gì liền mở trang web tin tức, lại nhìn thấy một cái tin tức ở đầu đề: trưng binh quý sắp đến, Cơ tướng quân sẽ quay một bộ phim tuyên truyền cho quân đoàn Đệ Nhất. Ngay mười phút trước, hắn đã đạt thành hiệp nghị với tổ tiết mục 《 tinh cầu đại mạo hiểm 》, lấy thân phận khách quý đặc biệt dẫn dắt các vị minh tinh đến tinh cầu MH9980 tiến hành mạo hiểm kỳ hạn ba tháng, kính mời mọi người chờ mong!
Tướng quân tham gia tiết mục tống nghệ? Đây là cái quỷ gì? Lâm Đức Hải không ngồi vững, một phen trượt xuống bồn tắm, uống mấy ngụm nước. Y vừa ho khan vừa mở trang web của tổ tiết mục lên, phát hiện mới mấy phút đồng hồ, hậu trường trang mạng đã bị fan tuôn ra mà đến làm bùng nổ. Bọn họ nhiều lần hỏi thăm tính chân thực của tin tức, sau đó qua chỉ điểm của tổ tiết mục, tìm được trang web cá nhân Cơ tướng quân mới vừa mở.
Tướng quân còn mở web cá nhân? Chuyện khi nào? Lượng tin tức quá lớn, Lâm Đức Hải một chốc khó có thể tiêu hóa, ngốc lăng một khắc mới run rẩy ấn vào trang web. Thật sự, thế mà là thật sự! Đầu trang có chứng thực của quân đoàn Đệ Nhất, chứng thực của quốc hội, chứng thực của hạ nghị viện, chứng thực của hoàng thất, chứng thực của ba đại quân đoàn còn lại… Phàm là tổ chức và cá nhân có địa vị hết sức quan trọng ở tinh hệ Phi Mã, tất cả đều chứng thực trang web.
Trâu bò như vậy, cuồng bá khốc soái duệ như vậy, ngoại trừ tướng quân còn có thể là ai? A không, còn có một người càng cuồng càng duệ hơn hắn, có điều không ai biết mà thôi, biết đến cũng không dám nói. Lâm Đức Hải rốt cuộc lấy hơi, nhanh chóng thêm chú ý (follow).
Trang web mới vừa thành lập mười mấy phút đồng hồ, số fan lại đạt tới tám trăm triệu, cũng chỉ có tướng quân mới có đầy đủ lực kêu gọi cường đại như thế, đáng tiếc trong phần tư liệu không để ảnh chụp, nếu không số fan sẽ càng nhiều. Y vừa cảm thán vừa xem xét xem tướng quân chú ý người nào, sau đó tròng mắt thiếu chút nữa thoát khỏi vành mắt. Tướng quân vừa không chú ý bốn đại quân đoàn, cũng không chú ý quốc hội và hạ nghị viện, càng không chú ý hoàng thất, hắn thế mà chỉ chú ý một mình An Hữu Xu, đây là có ý gì? Hành động của hắn tương đương đặt Hữu Xu trên lửa nướng, hiện tại toàn tinh hệ đều đang truy vấn “thần côn Hữu Xu” là vị cao nhân nào, có tài đức gì.
Tài khoản của Hữu Xu cũng bị chen bạo, số fan nháy mắt tăng tới trăm tỷ, các loại ngôn luận chửi rủa nhục nhã xuất hiện ở phần bình luận. Hóa ra “thần côn Hữu Xu” chính là An Hữu Xu “ngu xuẩn đệ nhất đế quốc”, một phế vật không cha không mẹ, không gia thế bối cảnh, càng không có tinh thần lực, dị năng, thậm chí ngay cả thể chất cũng là cấp F! Cậu ta dựa vào cái gì được tướng quân chú ý?
“Tôi cảm thấy tướng quân nhất định là trượt tay.” Có người chắc chắn nói.
“Trượt tay +1!”
“Trượt tay +2!”
“Trượt tay + dương vô cùng!”
Phía dưới là một chuỗi dài phụ họa, không ai tin tưởng tướng quân sẽ coi trọng một vai hề bất kham như thế, sôi nổi xông đến mạng cá nhân của tướng quân, yêu cầu hắn hủy bỏ chú ý, miễn cho kéo thấp tiêu chuẩn của mình. Cuối cùng vẫn là tổ tiết mục đứng ra giải thích, nói An Hữu Xu tham gia quay《 tinh cầu đại mạo hiểm 》, tướng quân chú ý cậu có khả năng là để phối hợp tổ tiết mục tiến hành tuyên truyền.
“Vậy cũng có thể chú ý Đặng Điềm Nhi mà!” Có người tỏ vẻ không phục.
“Thúi lắm! Ngay cả Đặng Điềm Nhi cũng không xứng! Cp của tướng quân chúng ta chỉ có Đế Thần! Đảo ngược không thể được!”
“Máy móc luyến cút khỏi đi! Người có thể xứng đôi với tướng quân còn chưa có sinh ra đâu!”
Mọi bình luận như thế vẫn chưa phá hư tâm tình tốt của Cơ Trường Dạ. Lúc này hắn đang nhìn chằm chằm web cá nhân, nhiều lần truy vấn, “Sao Hữu Xu còn chưa chú ý lại mình? Chẳng lẽ cậu ấy không phát hiện?” Muốn gửi thỉnh cầu trò chuyện cho quốc vương, lại sợ quá mức mạo muội bị cậu cự tuyệt, đành phải trăn trở gọi cho Lâm Đức Hải.
Lâm Đức Hải mới vừa tắm rửa xong, trên mặt còn mang theo biểu tình mê man, nhìn thấy hiển thị cuộc gọi lập tức nhận, “Tướng quân, ngài thật sự muốn đi tham gia tiết mục? Ngài muốn mượn cơ hội đối phó Hữu Xu sao?” Y chỉ có thể nghĩ tới lý do này.
“Lâm Đức Hải, tôi chỉ nói một lần, cậu tốt nhất nhớ cho kỹ. Tôi phái cậu đến bên cạnh Hữu Xu cũng không có ý tứ mượn sức thậm chí là khống chế cậu ấy, càng chưa từng nghĩ cướp đi Dị Quỷ từ tay cậu ấy. Từ đầu đến cuối tôi đều nói rất rõ ràng, tôi chỉ muốn các cậu bảo vệ cậu ấy, trông chừng cậu ấy, đừng làm cho bất luận kẻ nào thương tổn cậu ấy. Tương lai một ngày nào đó, cậu ấy sẽ trở thành bạn đời của tôi.”
Lâm Đức Hải ngốc lăng nửa phút mới gian nan mở miệng, “Cho nên nói, ngài phái tôi đến bên cạnh Hữu Xu không có bất luận mục đích quân sự gì hả?”
“Đúng, tôi chỉ là muốn theo đuổi cậu ấy.” Cơ Trường Dạ mệnh lệnh, “Đi xem Hữu Xu đang làm gì đó, nếu cậu ấy không lên mạng, cậu liền uyển chuyển nhắc nhở cậu ấy một chút, bảo cậu ấy đến xem web cá nhân của tôi.”
Lâm Đức Hải thở phào, vội vàng chạy tới phòng Hữu Xu. Nói thành thật, y thực sợ hãi tướng quân và Hữu Xu đối địch. Bọn họ một là đặc chủng nhân cấp SSS, một là dị năng giả thần hệ, nếu triệt để náo loạn sẽ tạo thành hủy hoại khó có thể đánh giá đối với đế quốc. Tuy rằng thời gian ở chung rất ngắn, nhưng Lâm Đức Hải đã vô cùng hiểu Hữu Xu, cậu chỉ cần ăn ngon uống ngọt ngủ ngon, mà còn tìm được người muốn tìm, là có thể an an ổn ổn mà sống qua ngày. Thực lực và dã tâm của cậu một chút cũng không xứng đôi, cho nên tuyệt đối không có khả năng chủ động đi trêu chọc tướng quân.
Thế cục tương lai sẽ biến hóa như thế nào hoàn toàn nắm giữ ở trong tay tướng quân. Hiện tại hắn không chuẩn bị khai chiến, ngược lại có ý kết hợp với Hữu Xu, mặc kệ là thật tình hay là giả ý, đối với quân đoàn Đệ Nhất, Cơ gia, thậm chí là đế quốc, đều lợi nhiều hơn hại. Lâm Đức Hải không có lý do gì ngăn cản, ngược lại chuẩn bị trợ giúp. Y gõ cửa trong chốc lát, suy đoán Hữu Xu đã ngủ, đành phải hồi âm tin tức qua.
Biểu tình chờ mong của Cơ Trường Dạ nháy mắt suy sụp, rồi lại lập tức cười nhẹ, “Mỗi ngày đúng chín giờ đi vào giấc ngủ, thật ngoan.”
“Đúng vậy, Hữu Xu rất ngoan, chưa bao giờ chơi bar đêm, cũng không chơi game, yêu thích lớn nhất chính là đọc sách, hơn nữa bất luận là tác phẩm sâu sắc khó nhằn bao nhiêu cũng có thể xem hiểu, tự học mười tám loại ngôn ngữ…” Để gia tăng thiện cảm của tướng quân đối với Hữu Xu, Lâm Đức Hải bắt đầu khen bốn phía.
Báo cáo chung quy là báo cáo, thiếu rất nhiều sắc thái tình cảm, mặc dù đã sớm biết chỗ bất phàm của Hữu Xu, Cơ Trường Dạ cũng nghe đến hứng thú nồng đậm. Chậm rãi, hắn bắt đầu ghen tị anh em Lâm gia, vì mình bỏ lỡ từng li từng tí của thiếu niên mà thẹn thùng, may mà từ ngày mai có thể sớm chiều ở chung, mới từ trong vại giấm đi ra.
Hôm sau, thành viên tổ chuyên mục tập hợp ở địa điểm Cơ tướng quân chỉ định, cũng chính là sân huấn luyện của quân đoàn Đệ Nhất. Cơ Trường Dạ đứng ở trước gương sát đất nhiều lần điều chỉnh góc độ cà vạt, trong tiếng nói trầm thấp hùng hậu giấu diếm vài tia khẩn trương, “Như vậy có đủ chính thức hay không? Đẹp trai không?”
“Đẹp trai nứt trời cao!” Phàn Triệu xoa xoa giày quân đội không nhiễm một hạt bụi. Để cam đoan an toàn của tướng quân, quân đoàn Đệ Nhất phái ra một chi bộ đội cơ giáp đi theo, do hắn ta đảm nhiệm đội trưởng. Kỳ thật hắn ta cũng rất khẩn trương, bởi vì đợi lát nữa có thể gặp mặt một quốc vương sống động.
“Tướng quân cần phải đi rồi, miễn cho quốc vương đứng ở sân huấn luyện chờ anh!” Một binh lính tóc vàng mắt lam gõ vang cửa phòng, giọng điệu vô cùng cấp bách. Đây chính là quốc vương đó! Quốc vương có thể dễ dàng hủy diệt cơ giáp siêu năng, có năng lực khiến nó dục hỏa trùng sinh, còn có thể chữa khỏi chứng hỏng gien, hình tượng của cậu đã sớm bị mọi người thần thánh hóa, để cậu chờ thêm một giây cũng là lỗi lầm.
“Lập tức xuất phát!” Trong lòng Cơ Trường Dạ rùng mình, vội vàng đi đến sân huấn luyện.
Nhân viên công tác trông chờ mong mỏi khi thấy rõ nam nhân đi nhanh mà đến đều lộ ra biểu tình dại ra. Hóa ra đây là chiến thần của đế quốc, người mạnh nhất tinh hệ Phi Mã, dung mạo, khí độ của hắn, gần như thỏa mãn tưởng tượng của tất cả mọi người. Có người cho rằng hắn là dạng tao nhã, có người suy đoán hắn là dạng thiết huyết lãnh khốc, còn có người cho rằng hắn là dạng cuồng ngạo, tại giờ khắc này nhìn thấy người thật mới hiểu được: hắn có thể tao nhã, cũng có thể thiết huyết lãnh khốc, còn có thể cuồng ngạo không kiềm chế được. Hắn trong lúc vô ý phát ra khí tràng cường đại hoàn toàn áp đảo Đế Thần, ép tới tất cả mọi người thở không nổi, ưỡn không thẳng nổi lưng.
Đây là một nam nhân có thể so sánh với cơ giáp siêu năng, hắn không gì không công phá nổi, cũng không gì làm không được. Chỉ liếc mắt một cái, nhân viên công tác liền sôi nổi cúi đầu, lộ ra biểu tình sợ hãi, ngay cả người xem trực tiếp cũng đều ngồi nghiêm chỉnh, hô hấp đình trệ.
“Tướng quân còn ưu tú hơn so với tưởng tượng của tui, tui cảm thấy trái tim sắp nổ banh rồi!”
“Có thể nhìn thấy người thật, dù giây tiếp theo chết đi tôi cũng không có gì tiếc nuối!”
“Chiến thần đế quốc, hoàn toàn xứng đáng!”
Trên internet một mảnh tán thưởng, ratings nháy mắt đột phá phía chân trời, làm tổ tiết mục vui đến hỏng. Nhưng tâm tình Cơ Trường Dạ lại một chút cũng không tuyệt vời, nhìn rồi lại nhìn cũng không phát hiện bóng dáng Hữu Xu, sắc mặt dần dần âm trầm xuống. Phàn Triệu nhận thấy được tình huống không đúng, lạnh giọng chất vấn, “Đạo diễn, những người này dường như không phải người tham diễn đã sớm định ra?”
Tướng quân không chú ý giới giải trí, cho nên không nhận ra mấy gương mặt tinh quang lóng lánh này, nhưng làm quan tình báo, Phàn Triệu lại có thể đem tổ tông mười tám đời nhà bọn họ đếm ra. Triệu Đào bởi vì sắm vai Tông Thánh đế mà đoạt được giải ảnh đế, vương tử tình ca Jessica, ảnh hậu Mary Rendell chạm tay có thể bỏng… mười người tham diễn mời tới trước đó hiện tại đều bị một đám siêu sao thay thế.
Sự hấp dẫn sớm chiều ở chung ba tháng với Cơ tướng quân ai có thể ngăn cản được? Chẳng sợ không đặt được giao tình, nói nhiều mấy câu vơi hắn cũng đã là tư lịch không nhỏ. Tin tức vừa ra, tình cảm quần chúng giới giải trí kích động, các tuyến minh tinh sôi nổi bảo người đại diện đi liên hệ tổ chuyên mục, tiền phí cũng không muốn, chen vỡ đầu mới chen vào được. Về phần mười người trước đó, sau khi đạt được một khoản tiền bội ước xa xỉ cũng buông tha truy cứu. Cá lớn nuốt cá bé cá bé nuốt tôm, đây vốn là quy tắc giới giải trí.
Phàn Triệu đem tình huống biết được nói cho tướng quân, tinh thần dao động mãnh liệt làm hắn thiếu chút nữa gọi Đế Thần ra.
“Tắt máy quay đi!” Hắn miễn cưỡng đè nén tức giận, chờ hình ảnh trực tiếp ngưng hẳn mới từng câu từng chữ nói, “Lập tức tìm An Hữu Xu đến. Nếu cậu ấy không tham gia hoạt động lần này, tôi cũng sẽ rời khỏi.”
Trong lòng mọi người kinh ngạc như thế nào tất nhiên là không cần nói, bọn họ nghĩ nát đầu cũng không rõ vì sao tướng quân coi trọng An Hữu Xu như thế, rồi lại không thể không tìm người đến. Hữu Xu nhìn thấy Cơ Tướng quân thêm chú ý mình, trong lòng mơ hồ có chút chờ mong, đang muốn chú ý lại liền nhận được tiền bồi thường hợp đồng tổ tiết mục phát tới, nói là không cần cậu nữa.
Hữu Xu là người dễ lừa gạt như vậy sao? Vì tìm được chủ tử, cậu có thể không từ thủ đoạn, đang muốn vẽ một mê hồn phù trà trộn vào tổ làm phim, đạo diễn lại gọi điện thoại tới, bảo cậu nhanh chóng đi tập hợp. Khi Hữu Xu vội vàng chạy tới sân huấn luyện của quân đoàn Đệ Nhất, liền nhìn thấy chủ tử mặc quân trang phẳng phiu đang nhìn mình chằm chằm, ánh mắt sắc bén mà lại nóng rực. Hai má cậu nháy mắt hồng đến nhỏ máu, đôi mắt lập tức rơi ra từng giọt từng giọt nước mắt to, ngốc nghếch đứng ở nơi đó không dám nhúc nhích, sợ đây là giấc mộng, chỉ cần mình vừa chạy tới ôm lấy chủ tử, mộng liền tan biến thành mảnh nhỏ giống như mỗi một lần trong dĩ vãng.
Mấy siêu sao vừa rồi vì muốn khiến tướng quân thêm vài phần kính trọng, cũng để giữ hình tượng cao lớn, không chịu dễ dàng biểu lộ cảm xúc kích động, càng miễn bàn khóc giống như tên ngốc, còn nước mắt nước mũi đầy mặt. Nhưng đây mới là phản ứng bình thường khi fan gặp gỡ thần tượng, khóc càng lợi hại càng có thể cho thấy độ trung thành của mình.
Từ chỗ tổ tiết mục biết được muốn lâm thời thêm một người tham diễn, đối phương còn là An Hữu Xu ngu xuẩn, cảm xúc mâu thuẫn của người xem tương đối lớn, nhất trí nhắn lại bảo cậu cút khỏi giới giải trí. Nhưng hiện tại, nhìn thiếu niên khóc đến rối tinh rối mù, biểu tình lại lộ ra vô hạn vui sướng và si mê, người xem ngược lại trầm mặc, sau đó cũng khóc theo.
“Đây mới là phản ứng bình dân chứ! An Hữu Xu rất chân thật, một chút cũng không giả vờ.”
“A a a, đổi thành tui là hắn, tui khẳng định khóc thảm hại hơn!”
“Đúng vậy, tui sẽ khóc ngất xỉu đi!”
“Khóc ngất +1!”
“Khóc ngất +10086!”
Vô cùng ngoài ý muốn, An Hữu Xu mới vừa lên sân khấu liền đạt được phần lớn người xem tán thành, bọn họ cảm thấy nên thêm một người như thế mới có thể chế tạo ra càng nhiều mâu thuẫn, dẫn phát càng nhiều xung đột, từ đó khiến tiết mục càng hấp dẫn. Mười vị còn lại đều là siêu sao, giá trị đặt nơi đó, khẳng định đều rất chú ý hình tượng, ngược lại thiếu mánh lới.
Cơ Trường Dạ cũng mặc kệ cái gì mâu thuẫn xung đột, cũng không quan tâm ratings, hắn chỉ biết là quốc vương thân mến của hắn thế mà lại khóc. Sống lại ở tương lai không khóc, liên tiếp bị đẩy vào tuyệt cảnh không khóc, sao thấy mình ngược lại khóc rồi? Biểu tình của cậu còn vui sướng như vậy, thậm chí lộ ra chút si mê, khiến Cơ Trường Dạ vừa kích động khó nhịn vừa chân tay luống cuống.
Hắn chần chờ một giây đồng hồ liền bước đi qua, đem thiếu niên dại ra ôm vào trong ngực, một chút cũng không ghét bỏ thiếu niên dơ bẩn, dùng đầu ngón tay nhẹ nhàng lau nước mắt nước mũi trên mặt cậu, nói giọng khàn khàn, “Nhìn thấy thần tượng ngốc rồi sao? Em không phải đang nằm mơ, đích thật là tôi.”
“Là anh? Cơ tướng quân thật sự là anh?” Hữu Xu ngẩng đầu nhìn kỹ, ánh mắt càng ngày càng sáng, khóe miệng càng kéo càng lớn, bỗng nhiên gắt gao ôm lấy chủ tử, dùng đầu va chạm vào lồng ngực cứng rắn của hắn. Đau quá, thật sự không phải là nằm mơ!
Cơ Trường Dạ vừa xoa nắn cái trán đỏ bừng của thiếu niên vừa cười vang. Quốc vương quả nhiên thực mê luyến mình, như thế này dù không cầu gả thì cũng cầu sinh khỉ con cho mình đi? Được rồi, chỉ cần cậu ấy nói ra khỏi miệng mình sẽ lập tức đáp ứng!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.