Lâm Đức Hải giãy dụa đứng dậy, lại bất kể như thế nào cũng không đi ra khỏi từ trường sấm sét này được, nó chẳng những có đầy đủ năng lực công kích, còn có thể vây khốn con mồi. Dị năng giả mạnh yếu do hai mặt quyết định, một là tiềm lực, hai là khống chế với dị năng. Mà An Hữu Xu vì giấu diếm, từ nhỏ đã ngụy trang mình thành người thường, chưa bao giờ tiến hành huấn luyện hệ thống với dị năng, lại có thể đem tất cả từ trường xung quanh hóa thành mình dùng, mà còn tùy ý thay đổi tính chất chúng, nói cách khác, cậu ta là thiên tài vô sự tự thông.
Hai giờ trước, Lâm Đức Hải cảm thấy cậu ta là “phế vật vận khí tốt”, hai giờ sau lại biến thành “quái vật thông minh tuyệt đỉnh, thực lực siêu cường”. Chẳng sợ thể chất cậu ta chỉ có cấp F, cũng có thể khống chế cường giả cấp SS, thậm chí SSS trong lòng bàn tay.
Cảm giác về sự ưu việt của Lâm Đức Hải bị đánh ngã một chút cũng không dư thừa, chỉ còn sợ hãi thật sâu và kiêng kị. Y nhìn chằm chằm bình sứ trong tay thiếu niên, run giọng hỏi, “Đó là tóc và máu của tôi à?”
Hữu Xu luyện hóa nó thành hồn dẫn, giọng điệu bình thản giống như đang bàn luận thời tiết, “Không sai, là tóc và máu trong tim anh. Ký túc xá bỗng nhiên có hai người xa lạ dọn vào, chung quy tôi phải tăng thêm đề phòng.” Dứt lời tựa như cảm giác được cái gì, lấy từ trong không gian ra một bạo linh phù, vứt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lieu-trai-dong-nhan-huu-xu/1344491/chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.