Sau khi tờ giấy chìm vào trong nước. Hết thảy đều bình thường chứ chẳng có biến hóa gì xảy ra.
- Lý huynh, ta còn tưởng ngươi hiểu biết thuật trừ tà. Không ngờ chỉ viết một lá thứ đơn giả là xong. Lời nói lại thô thục không chịu được. Nếu dưới sông thật sự có quỷ thần, thấy thư Lý huynh gửi, sợ rằng lại phản tác dụng. Chúng nhìn thấy lại càng thêm giận.
Thư sinh Chu Dục thấy vậy không khỏi lắc đầu cười nói.
Hắn chưa từng thấy ai xin qua sông bằng cách đấy cả.
Cho chút thể diện gì chứ?
Được mới là lạ.
Thấy cách của mình không có hiệu quả, giờ phút này Vương Bình lại lên tiếng:
- Lý huynh a, thủy quỷ trong nước sẽ không thông tình đạt lý đâu. Nếu chúng cho Lý huynh mặt mũi thật thì ta đây cũng được mở mang kiến thức rồi.
- Giữ thể diện cho ta? Ha hả, có ý tứ, thật có ý tứ. Không ngờ vị huynh đài này lại là người khôi hài như vậy.
Một thư sinh khác cười hùa theo. Hắn cảm thấy chuyến đò này thật lý thú. Đáng giá để chia sẻ với các đồng liêu khác một phen.
Lý Tu Viễn lại không để ý lời cười chê, hắn chẳng nói gì cả.
Bất quá thuyền vốn đứng yên trên mặt sông lại bị chấn động mạnh.
Cả đám người đứng trên thuyền lắc lư một hồi, suýt ngã nhào xuống sàn. Có hia thư sinh không may đâm vào cột chèo, suýt nữa là đau đến ngất đi rồi.
- Không tốt, chắc chắn thủy quỷ bị chọc giận rồi.
Sắc mặt người chèo thuyền tới nhợt, run lẩy bẩy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lieu-trai-dai-thanh-nhan/1375291/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.