Sau khi kéo được người chèo thuyền lên, Lý Tu Viễn mới thở phào nhẹ nhõm. May mà hắn chạy tới kịp, nếu chậm chỉ sợ người chèo thuyền ngã xuống sông mất.
Thế nhưng lúc Lý Tu Viễn nhìn về phía mặt sông, hắn phát hiện người chèo thuyền ngã xuống trước đã biến mất không thấy đâu.
- Đại thiếu gia.
Hai hộ vệ vội vàng lao đến.
Lý Tu Viễn ngưng thần khua tay nói:
- Chớ tới gần bờ sông, trong nước có vật lạ.
Chỉ chớp mắt một cái đã kéo người xuống mất tăm. Ngay cả dấu tích giãy dụa của không có, việc này tuyệt đối không bình thường. Ắt trong nước có tà vật gì đó.
"Khụ khụ ~!"
Người chèo thuyền ho kịch liệt rồi phun ra mấy ngụm nước sông.
- Này, ngươi không sao chứ.
Lý Tu Viễn dìu người chèo thuyền đứng dậy rồi vỗ vỗ vào lưng đối phương, giúp hắn ta bớt sặc nước.
Sắc mặt người chèo thuyền tái nhợt, cứ như thấy gì đó kinh hãi lắm:
- Ta, ta nhìn thấy có một người dưới nước. Hắn dùng tay kéo mái chèo của ta rồi kéo cổ ta, muốn lôi ta xuống nước. Hắn nói cái gì mà phía trước có đại vương xuất hành. Không thể để thuyền ngăn cản đại vương.
- Người đọc sách không tin chuyện ma quỷ. Người chèo thuyền, chắc chắn ngươi bị dọa cho hồ đồ rồi. Dưới nước làm sao có người, khả năng cao khi ngươi chèo thuyền bị rong rêu quấn lấy, không cẩn thận trượt chân rơi xuống thôi.
Chu Dục cười nói.
- Không, tuyệt đối không phải, chắc chắn trong nước có thủy quỷ. Vừa rồi Tiểu Ngũ là bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lieu-trai-dai-thanh-nhan/1375289/chuong-152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.