Thần sắc Tiểu Điệp có chút khẩn trương, nàng núp ở Lý Tu Viễn sau lưng.
Tiểu Điệp xuất thân là người trong thanh lâu, không ít lần lộ diện. Vì thế khó tránh khỏi bị người khác nhận ra.
Rất nhanh đoàn người liền xuất phát. Họ leo lên một chiếc thuyền lớn cổ kính. Xem hộ dáng này hẳn là do mấy thư sinh cố ý thuê để du ngoạn.
Trên thuyền còn có nữ nhân đàn tỳ bà, mang theo mấy phần hương vị hưởng thụ.
- Nhà đò, mau lái thuyền chở chúng ta qua bờ bên kia đi.
Vương Bình hô.
Nhà đò là một hán tử có tuổi. Hắn gào lên đáp một tiếng rồi cùng người khác chèo thuyền rời khỏi bờ sông.
Tại buồng nhỏ trên thuyền. Đám thư sinh phấn khởi đàm luận về quang cảnh vừa thấy được. Người thì xuất khẩu thành thơ, người thì nói lời hay. Nhất thời bầu không khí hòa hợp vô cùng.
Tính cách Lý Tu Viễn cũng không quá thích chung đụng. Hắn chỉ dẫn theo hộ vệ và tỳ nữ ngồi một bên mà thôi.
Tuy nói Lý Tu Viễn là người đọc sách như tính cách hắn lại có chút khác biệt. Dù ca từ thi phú hắn cũng hiểu sơ một hai nhưng hứng thú không lớn.
- Lý huynh, huynh xem này. Chu huynh vừa viết xong một câu thơ, huynh bình phẩm một chút đi.
Lúc này Vương Bình tươi cười cầm một tấm giấy tuyên đi tới.
Chu Dục khiêm tốn lên tiếng:
- Vừa rồi linh cảm chợt tới nên đã làm ra một đoạn thơ tàn để chư vị chê cười.
- Thơ không tệ, kỳ thi này hẳn sẽ đoạt giải cao.
Lý Tu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lieu-trai-dai-thanh-nhan/1375288/chuong-151.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.