Bất quá thân thể đã được Lý Tu Viễn nhìn thấy không xót chỗ nào.
- Lần sau biến thân phải kiếm nơi không ai thấy mà làm, đừng để bị người khác nhìn.
Lý Tu Viễn dặn dò.
Đuôi cáo phía sau Lục Nga lung lay, đỏ mặt nói:
- Trước đó tiện thiếp đã quan sát rồi, nơi này chỉ có công tử mà thôi. Cũng không biết công tử có để ý cái đuôi này của ta không, ta không giấu nó đi được. Bình thường ta có thể dùng huyễn thuật che khuất nó. Có điều trước mặt công tử, thuật pháp đều vô dụng. Bất quá công tử yên tâm, ta dã hóa hình người, sinh con dưỡng cái cho công tử không thành vấn đề.
Nói xong nàng ta có chút ngược ngùng, cố gắng che giấu cái đuôi xù lông màu xanh sau lưng.
Hồ ly có đạo hạnh sáu trăm năm không thể này giấu đuôi đi được. Chỉ có trên ngàn năm mới triệu để huyễn hóa thành hình người mà thôi.
Này cũng là lý do mà thế gian có câu, lòi đuôi cáo.
Đạo hạnh hồ ly cao thế nào đều dựa vào việc có giấu được đuôi không.
- Tốt rồi, tốt rồi, sinh con dưỡng cái về sau rồi tính, trước thì theo ta đi gặp phụ thân.
Lý Tu Viễn nói thở dài nói:
- Chuyện Hắc Sơn Quân vừa vặn kết thúc, Thiết Sơn và hai mươi mấy hộ vệ tử thương thảm trọng. Ta đang không biết nên giải quyết vấn đề này sao cho tốt. Tuy trước đó nói bồi thường bạc nhưng nhân mạng đâu phải chuyện chỉ dùng ngân lượng là bù đắp được.
- Công tử không cần phải lo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lieu-trai-dai-thanh-nhan/1375282/chuong-145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.