Chương trước
Chương sau
Lý Tu Viễn và đoàn hộ vệ chưa đi được một vòng đã nghe tiếng kêu quái dị vang lên ở gần đó. Thanh âm mang theo vài phần thống khổ như đau đớn lắm. Mà quan trọng âm thanh này vừa giống người vừa không giống, vừa nghe qua hắn liền biết đây không phải người bình thường phát ra.
Lúc này, Lý Tu Viễn chẳng chút do dự dẫn theo người nhanh chóng đi về hướng đó.
Vốn nữ tử đang quấn quít cùng Lý Trung cứ nghĩ đồ ăn ngon đã tới tay. Ai dè lại phát sinh biến cố như thế. Giờ phút này trong mắt nàng ta toát lên vài phần sợ hãi. Bởi vì bản năng mách bảo có thứ gì đó rất nguy hiểm và đáng sợ đang hướng về phía này.
Sự thật đúng như thế.
Cách đó không xa có ánh lửa chớp động, trông như có mười hán tử giơ bó đuốc đang chạy tới bên này.
Giờ phút này nữ tử như chim sợ cành công mà rú lên một tiếng quái dị. Ả ta đẩy Lý Trung ra rồi vừa lăn vừa bò muốn rời khỏi.
- Nếu đã tới thì đừng đi, ở lại đây luận bàn một phen. Trước giờ ta chưa từng gặp phải quỷ quái, hôm nay đụng phải thất muốn gặp một lần để thỏa lòng hiếu kỳ.
Âm thanh Lý Tu Viễn vừa vang lên đã thấy hắn bước nhanh vọt tới bên người nữ tử. Mắt thấy nữ tử muốn đào tẩu liền đá một cước lên thân nàng ta.
- A ~!
Nữ tử lần nữa hú vang, ngực lõm vào trong. Cả người bị đá bay ra ngoài mà văng và một cây nhỏ bên cạnh.
Thế nhưng kỳ lạ thay, một cước của Lý Tu Viễn không đá chết ả ta. Nữ tử càng thêm dị thường, giãy dụa đứng dậy, lộn nhào muốn rời đi.
- Đã nói ở lại luận bàn mà. Vị cô nương này, không, vị quỷ quái này, chẳng lẽ ngươi không nghe thấy?
Ánh mắt Lý Tu Viễn sáng rực, tựa hồ như xuyên thấu bề ngoài xinh đẹp của ả ta, nhìn ra được chân thân thật sự của ả.
Nữ tử không nói gì, trong mắt tràn đầy vẻ sợ hãi với Lý Tu Viễn vẻ sợ hãi. Ả chỉ muốn mau chóng rời khỏi nơi này.
Nàng ta lộn đầu xuống đất y như chuột chũi muốn chui vào hang, có điều nữ tử lại chẳng làm được.
Lý Tu Viễn lắc đầu cười một tiếng:
- Còn muốn thi triển pháp thuật? Ta khuyên ngươi đừng nên uổng phí công sức.
Trong phạm vi một trượng lấy hắn làm trung tâm, bất kỳ pháp thuật gì cũng đều mất linh chứ đừng nói ả ta chỉ là quỷ quái. Xem như cao nhân đắc đạo cũng biến thành phàm phu tục tư, chẳng thi triển được nửa điểm đạo hạnh nữa là.
Thấy vậy Lý Tu Viễn lắc đầu, lười nhiều lời cùng nữ tử này, chỉ vung Hổ Khẩu Thôn Kim Thương trong tay lên.
Sức lực mạnh mẽ đánh bay nữ tử rơi xuống dưới chân chúng hộ vệ.
- Trước tiên trói thứ này lại.
Lý Tu Viễn nói.
Thiết Sơn nhìn xem nữ tử xinh đẹp trước mắt liền ngây ngẩn cả người. Nhất là khi quần áo nữ tử không chỉnh tề, da thịt lộ ra càng dẫn tới vô số ảo tưởng. Khiến nam nhân nhìn vào cảm thấy không nỡ lòng đối xử tàn bạo với nàng ta như thế.
Nhưng rất nhanh, Thiết Sơn mới giật mình nhớ lại hồi trước lão gia từng dẫn một tỳ nữ Lục Nga về phủ. So phần mỹ mạo thì nữ tử kia còn xinh đẹp hơn nhiều, kết quả thì sao, đối phương là một con thanh hồ biến thành.
- Nhanh, giải nữ tử này xuống.
Thiết Sơn không dám khinh thường, lập tức phân phó hộ vệ. Có điều chợt cảm thấy không an lòng nên tự thân xuất mã. Cầm yêu đao chặt đứt dây leo trói nữ tử lại.
- Aaaaa..
Lúc này mặt Lý Trung đỏ gay, thần chí đã không còn thanh tỉnh, chỉ muốn hoan hảo cùng nữ tử này.
- Trói Lý Trung lại, hắn đã bị mê hoặc đến mất lý trí rồi.
Lý Tu Viễn nói.
Lúc này có mấy cái hộ vệ vọt tới chế phục Lý Trung và trói chặt hắn lại.
- Đại thiếu gia, trói hắn lại được chứ?
Thiết Sơn có chút không yên lòng hỏi.
Lý Tu Viễn nói:
- Chỉ là tạm thời không có chuyện gì thôi, đừng để ả ta rời khỏi ta quá xa. Bằng không ả ta sẽ lấy lại khả năng mà làm loạn đấy.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.