Con quỷ lần này cũng lớn mật quá đi. Hắn đang ở chỗ này nó cũng dám làm loạn, xem ra đai lưng đã phong ấn khí tức của hắn nên chẳng thể chấn nhiếp nổi mấy con quỷ gần đây nữa.
Nghe Lý Tu Viễn nói vậy cả đám hộ vệ đều giật mình. Dù trước đó họ cũng đoán có lẽ Lý Trung gặp quỷ nhưng đó chỉ là suy đoán mà thôi. Bây giờ nghe đại thiếu gia mới thế thì mọi chuyện liền khác, đây chắc chắn là sự thật rồi.
May mà trước đó Thiết Sơn đã chuẩn bị. Giờ phút này vài hộ vệ khiêng theo binh khí của Lý Tu Viễn mà rời khỏi trạm dịch.
Vừa ra khỏi cửa thì từng trận gió lớn thổi tới, không gian một mảnh đen kịt.
Dù họ cầm theo bó đuốc cũng chẳng thể xua tan đi hắc ám bên ngoài.
- Đại thiếu gia, thời tiết hôm nay không tốt, nếu không đại thiếu gia tạm thời ở lại đây đi, để chúng tiểu nhân đi tìm Lý Trung là đủ rồi.
Thiết Sơn lên tiếng, hắn sợ đại thiếu gia sẽ gặp nguy hiểm.
- Các ngươi có cố cũng không tìm thấy được con quỷ kia đâu, dù tìm được cũng chậm. Quỷ mị hại người không dễ bị bắt được như vậy.
Lý Tu Viễn nhíu nhíu mày nói:
- Bất quá các ngươi tìm không ra cũng chẳng sao, vật kia sẽ tự nói cho ta biết nó ở nơi nào.
Nói đoạn Lý Tu Viễn tiện tay kéo một cái, tháo đai ngọc đeo trên lưng xuống.
- Giữ kỹ, đừng làm mất.
Sau khi đưa đai lưng cho một tên hộ vệ, Lý Tu Viễn bèn kéo theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lieu-trai-dai-thanh-nhan/1375234/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.