Khắc Khuê sợ hãi mà hét lớn.
- LỆ THÀNH!!!
Lệ Thành chỉ nhếch môi một cái, sử dụng kỹ năng phòng vệ và lượng lách trong quân đội phòng ngự chỉ một giây ngắn ngủi nọng súng của anh đã chìa vào đầu của Marlen, ông ta ngơ ngác mà sợ hãi nói với anh:
- Ha ha! Kỹ thuật không tồi đấy!
- Vì ông đã giúp tôi có được ngày hôm nay đấy!
- Ha ha! Tao sao?! Tao đã giúp mày được cái gì chứ?!
Lệ Thành cười lớn mặt càng lộ rõ sự tức tối mà muốn giết ông ta.
- Vì ông đã giúp tôi giết__ được__ ông đấy!
//Phằng//
Vậy anh đã trả lại những gì mà ông ta đã đánh mất cuộc sống tự do của anh, vậy nhưng ông ta lại không trả lại được cơ thể anh được như bình thường.
- Đi thôi!
Lệ Thành kéo Khắc Khuê chạy ra ngoài theo lời bí mật mà chạy đi không bị ai phát hiện.
- Anh giỏi thật đấy!
- Tôi giỏi ở chỗ nào cơ?!
- Anh có thể tự ti__
Khắc Khuê chưa kịp nói thì mọi người đã gọi hai người lên xe, Lệ Thành cảm thấy cơ thể mệt mỏi không còn sức mà giữ Khắc Khuê lại.
- Tôi__ làm sao___
Anh ngất đi khiến Khắc Khuê lo lắng mà chạy nhanh đỡ lấy anh.
- Này! Anh làm sao vậy?! Chết tiệt! Hàn Châu bắt lấy!
Anh ném chiếc vali về phía Hàn Châu còn anh bế Lệ Thành lên mà chạy đến họ nói với người đó.
- Mấy người về nhà trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lieu-toi-co-the-quay-lai-khong-/3572617/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.