Chương trước
Chương sau
Đang chạy thì Khắc Khuê lên tiếng:

- Cậu chủ nhà chúng tôi chính là một Beta đấy!

- Ủa alo! Tôi nghĩ cậu ấy vẫn là một Omega chứ!!

- Ha ha, xem mấy người các anh, ai cũng nghi ngờ về giới tính của cậu chủ nhà chúng tôi nhỉ?!

- Ủa thế cậu ấy là một Beta thật à!

- Chả! Không lẽ là một người Omega như các anh nghĩ đến sao?!

Hai người chạy mãi đến một căn hầm tối. Lệ Thành bật nút điều khiển ở chỗ mà không ai có thể nhìn thấy được nó. Một căn hầm với những ngọn đèn mờ ảo dần được hiện ra. Lệ Thành bảo Khắc Khuê đưa định vị cho anh mà hỏi:

- Sao anh lại quên thuộc nơi này như vậy?! Bộ anh là trinh thám tử sao?!

- Bị điên hả?! Thôi!! Tôi sẽ nói cho anh sau! Bậy giờ hãy đi cướp 'người' trước đã! Sau rồi hẵng tính nói chuyện tiếp! Đừng có dính lại gần người tôi như thế!

Lệ Thành lật mặt nhanh một cách rõ ràng. Hai người bước đến một căn phòng. Khắc Khuê đi vào Lệ Thành che mặt mà đi theo sau.

- Ôi chao! Xem ai đây!! Người bạn mới của tôi sao?!

Marlen lên tiếng vui cười đi đến vỗ vào vai của Khắc Khuê.

- Ông quá khen rồi! "Bàn tay bẩn thối tha này!! Buông ra coi! "

Khắc Khuê cười mà hất tay của ông ta ra khỏi vai của mình.

- Ai chà! Xem mày kìa! Có cần phải tinh tướng như vậy không chứ!

- Tôi đến đây để lấy đồ! Ông xong rồi chứ?! Đừng có trêu chọc tôi!!!

- Ha ha! Đây đây! Ai lại dám trêu chọc với đứa trẻ chẳng bằng tuổi tôi cơ chứ!!

Marlen lại gần chiếc tủ rồi lấy thứ gì đó rồi dụng ý cười tất cả hành động của ông đều được Lệ Thành nhìn thấy nhưng ông ta lại không hề biết được mà đưa thứ đó cho Khắc Khuê.

- Đây đây! Nó là của mày rồi đấy! Hãy trân trọng nó thật tốt vào đấy! Tao sẽ không sửa lại cho mấy người như chúng mày đâu?!

Marlen cười mà nghĩ thầm: "Mày chết chắc rồi thằng chó!" Và khi Khắc Khuê nhận lấy và nói với ông ta.

- Cảm ơn! Tôi xin ph__

//Phằng //

- __ép! Anh làm gì vậy?!



- Hực! Thằng chó! Mày mang... mang theo súng à!

Marlen quỵ xuống tay cầm súng không ngừng chảy những dòng máu tươi.

- Chết tiệt! Tay của tao! Mày___

Lệ Thành đứng trước Khắc Khuê mà nói:

- Ông cũng đang chuẩn bị nổ súng vào anh ấy đấy!

- Cái gì?!

Marlen ngơ ngác rồi bông nhiên cười lớn.

- Ha ha! Mày còn chưa giới thiệu người này cho tao, trước khi gọi cho tao đến lấy đồ à!

- À quên! Cậu ta là người____

- Bạn đời!

Lệ Thành cướp mất câu nói của anh làm anh khựng lại mà đỏ hết lên, quay lại nói nhỏ với Lệ Thành:

- Anh đang làm cái trò gì___

- Ha ha! Không hổ là bạn đời của mày đấy! Nhìn cậu ta có vẻ thông minh đấy! Cũng biết tao pha trò cơ đấy!

- Vì hành động của ông! 'Cháu' biết hết rồi mà!

Marlen sững người nhớ lại quá khứ khi mình hành hạ một đứa trẻ Alpha trở thành một Omega và Lệ Thành là người nghiên cứu đầu tiên trong thí nghiệm đó.

- Ông đang làm gì vậy ạ?!

Lệ Thành hồi bốn tuổi nói với Marlen

- À! Ông đang nghiên cứu về một thứ này, cháu có muốn xem không?!

Marlen cười mà đáp lại.

- Không ạ!

- Sao vậy?!

- Vì hành động của ông! Cháu biết hết rồi mà!

Marlen kinh ngạc và toả ra một nụ cười thoả mãn.



- Vậy ông sẽ giúp cháu thử nó nhé!

- Cháu không muốn! Ông bỏ cháu ra!!

- Không phải cháu biết hết rồi sao! Nào!

Marlen tiêm một loại gì đó khiến cơ thể anh tê liệt hoàn toàn không có sức chống cự, ông ta đang chuẩn bị cắt bỏ tuyến Alpha và ghép tuyến thể Omega vào thân thể anh thì bà mẹ anh đã kịp chạy đến, và đã cứu được anh, bắt Marlen về tội danh quấy rối tuyến thể đạt mức cho phép, và được đưa đến tỏi chức 097 để nhốt sau đó là phạt hình sự. Nhưng vì do tác dụng của loại thuốc mà ông ta đã tiêm vào người của anh nên anh mới có triệu chứng rối loạn tuyến thể đó. Bà mẹ của Lệ Thành là một trong những người lãnh đạo lớn của tổ chức này, nhưng họ lại không cho mọi người biết về sự hiện diện của anh vì sẽ có nhiều người đặc tội danh và âm mưu chiếm đoạt và lợi dụng.

- Vì ông! Đã làm chuyện như vậy! 'Cháu' mới thành được ra như vậy đấy!

- Ha ha! Cháu vẫn chưa chuyển đổi sao?!

Ông ta trừng mắt mà nhìn anh

- Cháu! Vẫn còn lành lạnh ở phần này nè!

Marlen sờ lên cổ của anh, nơi mà ông ta đã từng động vào tuyến thể đó.

Bốp

- Ông đang làm gì với bạn đời của tôi vậy?!

Khắc Khuê đi đến hất tay của ông ta và nhấc bổng ông ta lên mà tức giận nói:

- Ha ha! Người cháu yêu dấu của ta!

Cháu đã có một người mình tin tưởng rồi ha!

//Chậc//

Lệ Thành tức giận mà quay mặt đi Khắc Khuê thấy vậy càng tức tối hơn, anh ném thẳng ông ta vào tường.

- Hực! Hụ hụ! Thằng chó mày chán sống rồi!

Ông ta giơ súng bằng tay trái mà bắn về phía trước nơi mà Khắc Khuê đang đứng ở đó.

//Phằng//

- Chết__

//Bùm//

- Ông của cháu! Kỹ thuật tay trái của ông còn kém lắm đó ạ!

Lệ Thành chìa súng vào ông ta, nhưng ông ta lại nhanh tay nổ súng về phía anh trước.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.