Đào Mễ: TRÌNH TỬ DIỆP!! *gọi*
Trình Tử Diệp: “ Chết rồi ra ngoài không đội tóc giả lên rồi!” *chạy*
Hai con người đuổi nhau. Sau đó cậu rẽ vào một ngõ nhỏ để cắt đuôi Đào Mễ.
Đào Mễ: Cậu ấy đâu rồi! *nhìn quanh* Vừa nãy mình thấy cậu ta chạy về hướng này mà! Vụ này khó tìm thấy người rồi đây chắc có lẽ mình nên gọi cho anh Hàn Châu đến xử lý việc tìm người này rồi!
Ở bên trong một con hẻm nào đó có người đang lo sợ vì một điều gì đó về một việc quên mất bản thân đã bỏ đi mà không nói một điều nào cho Hàn Châu cả.
Trình Tử Diệp: “Tại sao lại gọi cho anh Châu cơ chứ việc này e rằng mình không thể chạy thoát được rồi!” *lắc đầu* Hể! May mắn đến rồi này!
Trình Tử Diệp móc từ trong túi mình ra một cái khẩu trang và nhìn thấy một cục than bên cạnh cậu hoá trang thành một thanh niên của bang đảng nào đó. [Trong khi cậu đã trở thành một bang đảng nổi tiếng:)] Vừa bước ra cậu chạm mắt với Hàn Châu nhưng lại ngó lơ nhu không biết gì mà đi vào khu tạp hoá gọi điện cho đàn em của mình.
Hàn Châu: Lệ Thành! Ông tìm tất cả các khu ngõ hẹp xung quanh này đi!
Lệ Thành: Biết roài! Nói nhiều! Nguoeif gi—
Đào Mễ: *huỵch vào vai của Lệ Thành* Anh đừng nói nữa xem anh ấy lo lắng đến nhường nào kìa!
Lệ Thành không nói gì mà bất lực lo tìm kiếm ở một bên nài đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lieu-toi-co-the-quay-lai-khong-/3572606/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.