Trong căn phòng nồng nặc mùi thuốc khử trừng, bác sĩ gây mê nhẹ nhàng ra dấu hiệu đã hoàn thành, có thể bắt đầu phẫu thuật.
Hàn Phong lien tục đưa tay về phía cô:
- Dao mổ số 11 cán 3
- Banh doyen
- Kẹp
- Khăn
- Hút
Phong dừng lại, nhìn về phía cô thoáng chút ngạc nhiên, bởi từ đầu đến giờ, khi anh đưa tay về phía cô mà chưa kịp nói cần gì thì những dụng cụ ấy đã nằm gọn gàng ở trên tay anh.
- Nhìn gì hử? Anh cũng biết là tôi đạt điểm rất cao trong các tiết thực hành mà. Đây là ca mổ cơ bản thôi, tôi biết phải làm những gì.
Cứ thế, ca mổ kéo dài 3 tiếng đồng hồ. Trong suốt quá trình vất vả ấy, hầu như chỉ có cô và Phong thực hiện. Những bác sĩ phụ, y tá kia chỉ biết đứng nhìn cô và anh vừa cãi nhau vừa phẫu thuật, hoàn toàn không cần giúp đỡ gì cả.
Tuy chẳng xa lạ gì với những căn phòng như thế này, nhuưng đây là lần đầu tiên Minh Chi tham gia một ca mổ thực sự và còn đứng suốt 3 tiếng nên có chút choáng váng và mệt mỏi. Khi bước ra khỏi phòng, đôi chân rã rời bỗng dung mất đi sức mạnh khiến cô khụy xuống, nhưng Hàn Phong ở ngay phía sau đã kịp đỡ lấy cô.
- Không sao chứ
Lấy lại tinh thần cô quay lên, thay vì tiếng cảm ơn thì cô cười nhắm mắt rồi lặc đầu. CÙng lúc đó lấy chân ra sức đạp mạnh lên chân anh. Tất nhiên những người bình thường thì cô sẽ nói càm ơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lieu-thuoc-tinh-yeu/29960/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.